From: T.Anh
To: vne-tamsu
Subject: Xin cho toi loi giai thich
Tôi sinh ܫra và lớn lên ở Sài Gòn. Tôi lập gia đình cách đây 3 tháng khi tôi tròn 25 tuổi và bước theo chồng sang định cư tại Mỹ. Chúng tôi quen nhau cách đây 2 năm khi anh về Việt Nam thăm gia đình. Chồng tôi lớn hơn tôi 8 tuổi, là một người đàn ông thành đạt, chân thật, tính anh im lặng rất nhiều so với tôi lúc nào cũng muốn nói chuyện huyên thuyên.
Vợ chồng tôi mới cưới nên tôi thấy không có gì g♑ọi là mâu thuẫn nghiêm trọng đến mức phải buồn cả. Mỗi ngày anh đi làm và về nhà ăn cơm với tôi. Tôi trò chuyện với anh thì anh sẵn sàng lắng nghe mặc dù anh là người ít nói. Anh chăm chút và lo lắng cho tôi. Anh hiểu tâm trạng hay cáu gắt của tôi khi tôi xa nhà. Những việc anh làm tôi đều cảm nhận được tình yêu của anh. Tôi hạnh phúc khi được anh chăm🔥 sóc như một đứa trẻ.
Nhưng các bạn ơi, không biết có phải tôi là người quá tham lam khi đòi hỏi quá nhiều. Tôi muốn anh ôm tôi vào lòng, trò chuyện với tôi mỗi ngày, hôn tôi như cái thời anh và tôi yêu nhau. Mỗi lần ngồi gầ🧜n nhau xem tivi, anh đều im lặng. Tôi phục cái tính im lặng hằng giờ của anh, khi đó nhìn anh lạnh lùng xa cách lắm. Trong mắt tôi anh là một người rất khó hiểu. Đến nỗi giờ đây ngồi viết những lời tâm sự này, tôi còn không biết viết sao về anh nữa.
Anh im lặng ít nói, nhưng anh thích tôi kể chuyện cho anh nghe. Anh không nói với tôi những lời ngọt ngào bay bổng nhưng anh để ý tôi thích ăn gì, tôi cần gì anh sẽ đáp ứng. Bạn có thấy tôi mâu thuẫn không? Các bạn cũng rối trí khi thấy tô🧜i viết lung tung như vậy? Có một điều chính yếu mà tôi muốn nghe nhữﷺng lời giải thích và lời khuyên từ các bạn, các anh chị. Vấn đề này rất khó nói đối với tôi, đó là chuyện sinh hoạt vợ chồng.
Tôi đã lập gia đình, nhưng cho đến nay tôi cũng không hiểu rõ hết về vấn đề này. Trong suy nghĩ của tôi, nếu có yêu vợ thì sin🐠h hoạt 2-🀅3 lần một tuần. Nếu có yêu vợ thì chồng thích ôm ấp, vuốt ve vợ hơn. Nếu có yêu vợ thì sẽ thấy cô ấy hấp dẫn hơn. Và nếu có yêu vợ thì sẽ cảm thấy xao xuyến khi cô ấy gần mình. Tôi đã mang trong đầu những suy nghĩ đó từ khi lấy chồng. Anh là người tình đầu tiên của tôi và là người chồng sau này. Tôi gìn giữ cái quý giá nhất đời con gái để trao cho anh. Tôi hạnh phúc khi anh xứng đáng là người tận hưởng điều đó.
Ngay cái đêm tân hôn, anh ôm tôi vào lòng, hỏi tôi về cảm xúc trong ngày đám cưới và vỗ về tôi ngủ sớm để lấy lại sức khỏe. Tôi hạnh phúc lắm, vì anh không gây áp lực sợ hãi gì cho tôi. Ngày hôm sau, vợ chồng tôi khônꦇg thể sinh hoạt được vì tâm lý tôi căng thẳng. Anh không thể làm những gì anh muốn. Tôi buồn lắm và tự hỏi không biết có thể tôi bị gì không? Anh an 💫ủi tôi, nói thời gian đầu ai cũng vậy thôi, đừng quá lo lắng. Rồi sang đến ngày thứ ba, chúng tôi vẫn không sinh hoạt được vì tôi sợ đau và không biết cách làm sao cả, mặc dù anh có hướng dẫn tôi.
Lúc đó, thật sự anh đã nổi giận, nói tôi không hợp tác với anh, có lẽ anh nghĩ tôi không thương anh? Tôi nói với anh vì tâm lý của tôi chưa sẵn sàng, tôi ám ảnh cái cảm giác đau đớn mà chị tôi kể lại cho tôi nghe khi chị đi lấy chồng. Tất cả rồi cũng qua thôi các bạn. Vợ chồng tôi đã có một đêm tuyệt vời vào ngày thứ 4 kể từ ngày đám cưới. Sau 5 ngày ở Việt Nam, vợ chồng tôi sang Mỹ. Anh sống ở Mỹ hơn 10 năm nay, nhưng trong mắt tôi anh là một♕ người đậm chất Việt Nam.
Vợ chồng tôi sống riêng trong một ngôi nhà tuyệt đẹp. Tôi rất nhớ nhà, nhưng tôi đã có anh. Mỗi ngày tôi ở nhà và anh đi làm từ 7h30 đến 18h. Mỗi trưa anh lái xe về nhà ăn cơm vội vàng với tôi rồi đi làm. Anh từ chối tất cả buổi tiệc chỉ vì không nỡ để tôi ở nhà một mình. Tôi mới san𓄧g đây nên chưa làm được gì cả. Tôi chỉ biết ở nhà và nấu cơm thôi. Tôi muốn các bạn biết một chút về hoàn cảnh hiện tại của vợ c𝓀hồng tôi. Tôi không biết nó có liên quan gì đến vấn đề sinh hoạt của hai vợ chồng không nữa. Tôi tiếp tục vấn đề của vợ chồng tôi nha.
2 tháng trôi qua rồi, vợ chồng t༺ôi chỉ sinh hoạt được 3 lần thôi. Đối với tôi, anh là một người đàn ông tâm lý. Anh nhẹ nhàng với tôi, xong chuyện ấy anh ôm tôi vào lòng và hỏi về cảm giác của tôi. Mỗi lần anh muốn làm chuyện ấy, anh đều để một bao cao su trên đầu giường. Tôi nhìn thấy nó có thể đoán anh muốn làm chuyện ấy, nhưng phải 2-3 ngày sau. Tôi cảm thấy không hiểu được anh. Ngay cả chuyện đó mà anh cũng có thể khó khăn đến mức không tạo bất ngờ cho tôi. Tôi nhìn thấy anh, tôi có thể đoán được khi nào anh muốn chuyện đó. N❀hiều lúc anh để bao cao su hơn 1 tuần trôi qua.
Tôi có cảm giác mình giống như cám treo heo nhịn đói. Anh để cho tôi trải qua hết ngày này đến ngày khác, phải suy đoán hôm nay hay ngày mai. Cảm giác đó rất khó chịu. Tôi cảm giác chồng tôi cưới tôi 🍰vì tôi hiền thục, đoan trang, chịu khó chứ không phải vì yêu💙 tôi. Mỗi tối khi leo lên giường chuẩn bị đi ngủ, anh đều ôm tôi vào lòng. Và cứ như một thói quen, khi đồng hồ báo thức 6h sáng, anh giật mình tỉnh giấc, anh lại ôm tôi vào lòng cho đến lúc chuẩn bị đi làm.
Mỗi sáng đi làm, khi tiễn anh ra cửa, anh đều ôm tôi và hôn lên má tôi. Nụ hôn của anh dành cho tôi giống như hôn một đứa trẻ. Anh hay hôn lên trán, lên má tôi và không bao giờ hôn lên môi tôi ngoại trừ lúc anh và tôi làm chuyện ấy. Có thể nghe tôi kể, mọi người cho rằng ꦐtôi không hấp dẫn? Tôi là một phụ n💜ữ đẹp, tôi hãnh diện vì có thân hình đẹp. Tôi chăm chút cơ thể, xuất hiện trước anh tôi thơm tho, tươm tất. Tôi không chưng diện lòe loẹt, nhưng tôi tự tin với dáng của mình. Và điều làm tôi sốc là anh không buồn nhìn đến tôi.
Có một lần tôi bạo gan chia sẻ với anh những điều tôi nghĩ. Tôi nói với anh rằng "em thấy vợ chồng lạnh nhạt quá, có 🍌phải đêm tân hôn em để lại ấn tượ🌱ng xấu cho anh?". Anh ấy ôm tôi vào lòng và nói: "Muốn em có thời gian từ từ thích nghi với chuyện đó. Chuyện này không thể nói được hết trong một thời gian ngắn. Thời gian dài vợ chồng hiểu nhau hết rồi thì chuyện đó cũng sẽ biến chuyển khác thôi". Tôi có nói với anh rằng tôi giờ đây không có cảm giác như đêm tân hôn. Đôi với tôi, mọi chuyện đã bình thường, anh là một người chồng tuyệt vời và rất tâm lý trong chuyện đó.
Tôi còn hỏi anh có gặp vấn đề khó khăn gì không, nếu có xin hãy chia sẻ với tôi. Anh nói không gặp điều gì cả, và kêu tôi đừng lo lắng. Rồi thì đã 2 tuần lễ trôi qua tôi vẫn thấy ở anh sự lạnh lùng xa cách. Nhiều lúc tôi đã tủi thânౠ và ꧃khóc tức tưởi. Tôi không biết tôi muốn gì nữa. Tôi ham muốn chuyện ấy ư? Chẳng lẽ ham muốn của tôi lại mãnh liệt hơn chồng tôi? Tôi tự ái vì nghĩ anh chê tôi? Tôi buồn và suy sụp tinh thần khi sinh hoạt vợ chồng cứ thưa dần, thưa dần vì lý do gì? Ham muốn? Bất an? Tự ái? Hay tôi lo sợ điều gì?
Tôi vốn là cô bé nhút nhát, vậy mà tôi còn nghĩ đến chuyện ấy giữa hai vợ chồng diễn ra một cách thưa thớt là điều bất bình thường, trong khi chồng tôi thì chai sạn như thế? Mỗi tối anh say mê xem tivi, hết chương trình tivi lại quay sang xem phim. Mỗi lần xem phim anh đều muốn tôi ngồi bên cạnh cùng xem với anh. Nhiều lúc tôi ôm anh chỉ mong anh hiểu tôi muốn gì mà đáp ứng, 🃏nhưng anh không có một chút cảm g🐟iác nào cả.
Có nhiều lúc tôi muốn đem bao cao su quẳng hết để khi anh cần đến nó, anh hỏi tôi, tôi sẽ nói vợ chồng mình đâu cần gì đến nó mà giữ lại làm gì. Tôi còn suy nghĩ, tôi có thể chịu đựng được, nhưng anh là đàn ông, anh không có sức chịu đựng giỏi về chuyện ấy như tôi. Và tôi muốn vợ chồng không làm chuyện ♛ấy nữa vì tôi cảm thấy mình đáng thương lắm, tôi giống như trông chờ chồng mình bày tỏ sự yêu thương một cách miễn cưỡng và ban phát 🐷giống như đến lúc phải làm chuyện ấy, chứ không phải thật sự yêu tôi.
Thậm chí, má chồng tôi trước khi cưới đã nói với tôi rằng chồng tôi là một người khô khan, nhút nhát và lạnh lùng. Nếu muốn ôm ấp anh thì tôi nên chủ động chứ anh không muốn làm chuyện đó. Mẹ tôi nói những người đàn ông con một được mẹ cưng chiều thì trở nên chai sạn cảm xúc vì mẹ cứ ôm con trai vào ♓lòng vỗ về nói lời yêu thương. Dần dần người con trai hình thành nên tính cách nhận hơn là cho.
Anh là con một trong gia đình. Má chồng tôi cũng chiều anh như một đứa trẻ lên ba. Tôi không biết mẹ tôi nói đúng hay không? Thú thậ🧔t có nhiều lúc tôi ám ảnh chồng tôi là một người lưỡng tính. Tôi đọc nhiều sách vở nên điều đó ám ảnh tôi từng ngày từng giờ. Nếu ai đó đọc được tâm sự này, tuyên bố thẳng với tôi chồng tôi bệnh lưỡng tính chắc tôi tự vẫn mà chết. Tôi hằng ngày muốn gửi lời tâm sự này đến các bạn, nhưng tôi sợ phải nghe một sự thật. Nhưng bây giờ tôi quyết định, đâu có gì nữa, tôi cũng chấp nhận và thà tôi biết sớm để còn có cách giải quyết hơn là chịu đựng.
Xin hãy giúp tôi. Xin hãy nói với tôi những gì các bạn biết. Tôi sống xa nhà, tâm tr🤪ạng bất an, giờ đây thêm người chồng khó hiểu, tôi rất đau buồn. Xin chân 🐎thành cảm ơn những ai đọc dòng tâm sự này của tôi và gửi đến tôi những lời chia sẻ.
T.Ánh
Ý kiến chia sẻ với chị Ánh, xin gửi về: [email protected] (Rất mong nhận được thư gõ tiếng Việt có dấu, gửi bằng file đính kèm).