Tôi gọn gàng, giản dị, nhẹ nhàng, hiểu chuyện, công việc ổn định, lương bằng 3/4 lương chồng, biết thu vén gia đình. Nhược điểm là tôi không tự tin, dễ căng thẳng khi làm nhiều việc cùng lúc. Tôi cũng cả nể, nhu nhược, hay sợ, dễ nhịn cho qua. Chồng giỏi hơn tôi nhiều thời đi học. Anh biết lo kinh tế, lương khá ổn, suy nghĩ đơn giản, tương đối lành tính. Nhược điểm là anh nóng tính, gia trưởng, ít biết lắng nghe,⛎ hay thấy bản thân đúng, có phần ⛄ích kỷ. Mẹ chồng tháo vát, thương con thương cháu. Mẹ có nhà riêng, sức khỏe mẹ yếu nên ở quê một mình không ổn, mẹ đến sống cùng chúng tôi nhiều tháng trong năm. Mẹ xác định sẽ sống cùng chúng tôi lâu dài.
Chúng tôi sống tạm gọi là ổn nhưng tôi không mấ💞y hạnh phúc. Mẹ chồng và chồng luôn nghĩ anh hơn tôi. Tôi cũng quen rồi, không để tâm nhiều, từ từ cho qua nhưng hai việc gần đây nhất khiến tôi suy nghĩ mãi không thông.
>> Chán chồng sau một năm chung sống
Việc thứ nhất là chuyện mẹ ruột của tôi: Bố𝓰 đẻ tôi vừa mất nên mẹ tôi sống một mình vài tháng sau đó. Mẹ chồng tuy thể hiện thương cảm nhưng luôn im lặng khi chồng tôi nói đưa mẹ vợ đến sống cùng hai vợ chồng. Bác ruột tôi💎 khi ấy sống với một chị giúp việc. Lúc bác chuyển đến ở cùng con trai, chị giúp việc chuyển về ở cùng mẹ tôi, mẹ chồng mừng rỡ cùng tôi vì mẹ tôi có người chăm sóc. Mẹ chồng còn bảo thế là đúng rồi, bác tôi nên ở với con trai là hợp lý. Vài tháng sau bác tôi không ở cùng con nữa vì mấy lý do, bác sang ở cùng mẹ tôi. Mẹ chồng lại bảo vui quá, chị em ở cùng nhau đỡ đần, mẹ xưa cũng chỉ mong có thế, chị em có thể ở cùng nhau bầu bạn. Tôi tự hỏi đâu là thật suy nghĩ của mẹ?
Việc thứ hai: Mẹ là người bảo chồng tôi mua nhà đất thì mới có giá trị lâu dài. Mẹ vốn thích nhà riêng, thích tự hào chuyện con trai mua được nhà. Chồng tôi do ảnh hưởng ý kiến của mẹ, bỏ qua thống nhất trước đó của hai đứa. Giờ mẹ lại bảo với người xung q🎐uanh rằng chồng tôi muốn mua nhà đất cho con có chỗ chạy, chứ mẹ khuyên người khác mua nhà chung cư cho đỡ dọn, đỡ sửa. Tôi không hiểu mẹ quên những gì đã nói hay mẹ đổi ý thật?
Những chuyện này khiến tôi nhớ lại chuyện ngày xưa. Ngày bố mẹ tôi sang bàn chuyện kết hôn, mẹ chồng gọi điện bảo chồng tôi rằng bố tôi sang bàn chuyện uống🐻 rượu rồi nói linh tinh, khiến mẹ tăng xông, suýt té ngã trong nhà tắm. Điều này làm chồng mắng tôi rất nhiều, tôi 🔯phải gọi xin lỗi mẹ chồng dù bố mẹ ruột tôi khẳng định không hề nói gì quá. Nói thêm bố tôi không uống rượu. Tôi đã có một đám cưới như cơn ác mộng với những cơn giận dữ của chồng trút lên mình vì các điều không vừa ý của mẹ.
Tôi nhớ ngày chồng tôi ngoại tình, mẹ từng bảo anh rất sai nhưng lỗi cũng l🐠à do tôi. Mẹ dẫn ra những điều tôi chưa tốt trong cư xử với chồng, đưa ra ví dụ bạn nữ thành đạt có vài căn nhà cho thuê, chỉ còn thiếu mỗi tấm chồng. Mẹ bảo chồng tôi thả ra thì khối người theo. Đó là chuyện rất xưa rồi nhưng vì những câu nói của mẹ khiến quá khứ quay lại, làm tôi trở nên để tâm hơn đến những điều mẹ và chồng làm. Tôi bắt đầu n♛hìn kỹ hơn cuộc đời mình. Tôi từng bị xét nét đủ điều khi vừa về làm dâu, khi thất nghiệp, khi bị trầm cảm sau sinh. Cho đến lúc tôi hỗ trợ chồng trong công việc, lo lắng nuôi dạy con, cũng bỏ qua chuyện chồng ngoại tình, lo lắng khi mẹ chồng ốm, thì mới cảm giác mình được công nhận là một cô con dâu, một người vợ tốt.
Tôi không biết mình có bi quan quá không nhưng thấy bản thân khôn﷽g phù hợp với gia đình chồng. Tôi rất hỗn loạn vì mắc kẹt với những suy nghĩ, câu nói của mẹ. Trước đây tôi cho qua được nhưng giờ bắt đầu ghét mẹ. Tôi bị ám ảnh chuyện nếu còn sức khỏe, công việc ✅tốt, chăm sóc được mẹ chồng thì còn được tôn trọng và cư xử tử tế. Nhưng nếu tôi đau ốm, thất nghiệp, không làm được việc nữa, liệu sẽ thế nào?
Bác sĩ tâm lý từng bảo tôi bị thao túng tâm lý từ gia đình chồng một cách vô thức. Tôi không muốn tin nhưng có lẽ thế thật. Chồng tôi giỏi, thương vợ con nhưng hay quyết mọi việc theo ý mình vì nghĩ ý kiến mình tốt nhất. Mẹ chồng trước đây thích kiểm soát, ngày càng dễ tính nhưng vẫn luôn bênh con trai. Hai người ít biết lắng nghe, dễ phê phán, khó có sự cảm thông với người khác🍌. Tôi lại quá trái ngược, hay quan tâm, hay nghĩ, cũng nghe lời.
>> Chán chồng vì anh giỏi mỗi kiếm tiền
Tôi biết mẹ đang cố gắng nhiều. Những năm Covid mẹ giúp chúng tôi nấu cơm, điều mà trước đây tôi làm. Mẹ giúp khi chúng tôi chuyển nhà. Mẹ gần đ🐭ây bắt đầu biết cảm ơn khi tôi làm điều gì đó, điều mà trước đây chưa từng có. Nhưng tôi không còn muốn yêu thương hay chăm sóc mẹ, tình cảm không thể ép buộc. Tôi không có cả chọn lựa sống cùng mẹ hay không.
Tôi rất ngột ngạt và muốn buông. Khi tôi nói muốn ly thân để suy nghĩ, chồng nổi giận, bảo tôi không biết nghĩ, làm buồn l🔥òng bố mẹ hai bên, khổ con cái. Chồng luôn cho là tôi không biết nghĩ nếu 🌠làm sai khỏi quỹ đạo định ra của chồng. Anh vẫn cách cũ, bảo tôi muốn làm gì thì làm nhưng không mang con đi đâu, tôi không được ảnh hưởng đến sự ổn định của con. Nếu ly hôn, có lẽ tôi sẽ gặp những điều đáng sợ hơn nữa, nhưng điều đó không lo bằng việc con đang tuổi lớn sẽ tổn thương.
Tôi tự thấy ân hận vì đã không dứt khoát từ ngày còn yêu, để qua từng cột mốc, từng việc tôi càng trở nên mệt mỏi hơn, nhạy cảm hơn và muốn phá tung. Đi💫 làm vốn đủ khó khăn rồi, cuộc sống gia đình lại mệt mỏi nữa, hay tôi quá nhạy cảm và làm quá lên? Tôi không biết nếu tiếp tục, liệu 10 năm nữa có lại nói "giá như" dứt khoát ngày hôm nay. Giờ ly hôn, tôi có phá nát gia đình như chồng mình nói?
Quỳnh
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc