From: A.N.
To: vne-tamsu
Sent: Friday, January 20, 2006 8:45 AM
Subject: Anh, dung thoi phong len nhu vay!
Ánh đừng thổi phồng như vậy! Bởi như vậy bạn sẽ càng dằn vặt và đau khổ hơn. Tôi cũng như bạn thôi, cùng tên, lớn hơn bạn một chút, và cùng sống trên đất Mỹ. Tôi sang đây được gần 2 năm, cuộc sống vợ chồng của tôi cũng không có gì đáng phàn nàn (cho đến khoảng một năm trở lại đây tôi mới suy nghĩ được như vậy). Tôi chỉ ở nhà, chẳng đi làm, chẳng đi học, và đợi chồng về. Tôi nghĩ bạn cũng giống như tôi thời gian đầu. Cảm thấy bứt rứt, buồn bã vì nhớ nhà, nhớ gia đình và nhớ bạn bè, nhớ cuộc sống ở Việt Nam. Và nhất là hay nghĩ lung tung.
Bạn à, bạn hãy nghĩ cuộc sống đơn giản một chút thì bạn sẽ thấy chẳng có gì đáng phàn nàn, bạn và tôi phải nói là may mắn khi chúng ta đã lập gia đình với người biết lo về cuộc sống mai sau. Chồng tôi chắc cũng giống chồng bạn, họ không muốn những người họ yêu thương phải cực nhọc, đi làm, phải lo nghĩ về cuộc sống kiếm tiền một khi họ có đủ sức để lo và tạo dựng một mái ấm. Sao bạn không nghĩ về ưu điểm đó của chồng bạn thay vì phải ngồi suy nghĩ xem chồng mình có "bình thường" không?
Để tôi kể bạn nghe, một người bạn thân của tôi khi gặp chồng tôi bây giờ đã suy xét về chồng tôi nhiều góc cạnh mà trong đó có cả việc chồng tôi trông giống như một người "lưỡng tính". Tôi đã vô ý kể với chồng tôi về việc đó khi chúng tôi chỉ mới yêu nhau. Riêng tôi vì cứ nghĩ là tôi đã biết rõ về anh ấy, nên cứ vô tư kể với anh, xem như một lời đùa giỡn. Anh đã rất giận lúc ấy vì tôi đã không bảo vệ anh khi người ta nói về anh như thế (vì anh nghĩ rằng tôi và anh đã có ăn cơm trước kẻng, xem như là đã biết về con người anh). Thế thì bạn nghĩ sao nếu chồng bạn biết được chính vợ mình, người mình yêu thương lại nghĩ về chồng mình như vậy... Lúc đó xem ra mọi việc sẽ còn tệ hại hơn biết nhường nào.
Bạn à, mỗi buổi sáng khi chồng tôi ra khỏi nhà cũng chẳng bao giờ hôn môi tôi mà chỉ là hôn trán và hôn má tôi thôi, hoặc tiện thì hôn đâu đó trên mặt. Nhưng tôi không thắc mắc rồi buồn bã và tự suy đoán như bạn. Tôi chọn cách hỏi thẳng, và tôi đã có câu trả lời cho sự thắc mắc đó. Thật là đơn giản chỉ vì tôi hay thoa son dưỡng môi vào mỗi buổi sáng va mỗi buổi tối. Anh thì không thích việc hôn tôi xong là vội vã chùi miệng, vì nếu ai thấy được sẽ nghĩ là anh xem thường vợ anh, vì vừa tỏ ra yêu thương đó, vậy mà quay lưng đi thì chùi ngay. Biết đâu chồng bạn cũng giống như chồng tôi, vì một lý do đặc biệt nào đó mà thay vì hôn môi chọn ngay hôn má chẳng hạn?
Còn chuyện quan hệ, điều này cũng thật khó nói lắm bạn ạ. Đi làm về mệt mỏi, cộng thêm nhiều việc phải lo, biết đâu hãng đang có đợt layoff, anh lo lắng nên không muốn quan hệ? Đàn ông khi lo nghĩ điều gì hay bận tâm quá, mệt quá cũng có thể rơi vào tình trạng không ham muốn. Với bạn chỉ mới là 2 tháng, còn quá sớm để suy đoán mà... Mà tại sao bạn hay suy đoán thay vì là vợ chồng có thể hỏi thẳng? Mà tại sao bạn không chủ động? Biết đâu chồng bạn đôi khi muốn bạn chủ động thì sao? Mà bạn có quyền chủ động chứ. Đừng sợ chồng bạn sẽ đánh giá bạn. Bạn là vợ anh ấy mà. Đâu phải chỉ có chồng mình muốn mới được? Mình có quyền chủ động hoặc từ chối nếu không thích.
Theo tôi thấy, bạn và chồng bạn nên ngồi lại và nói những gì cả hai đang suy nghĩ, như vậy mới giải quyết được vấn đề. Nếu bạn cảm thấy khó nói trong chuyện đó, bạn có thể gửi ch𒐪o chồng e-mail nói hết mọi vấn đề mà. Còn nếu bạn buồn và chồng bạn không muốn bạn đi làm thì hãy đi chơi mỗi ngày, bằng xe bus, bằng s♉ubway (hy vọng rằng bạn không ở những nơi quá heo hút, khó có những phương tiện công cộng).
Tôi thì cứ đi ra downtown Crossing chơi suốt, mùa đông cũng như mùa hè. Cứ đi nhìn người này, người kia, ra chỗ shopping này, shopping kia.... Các chỗ downtown crossing thường là những khu thương mại mà, có đi cả ngày cũng không hết. Nếu sợ đi lạc thì cứ hỏi mọi người, tài xế xe bus, thậm chí nếu bạn không nhớ đường về nhà thì cứ gặp cảnh sát. Họ hoặc sẽ đưa bạn về, hay ít ra sẽ chỉ cho bạn bằng cách nào hay phương tiện gì để về nơi mà bạn muốn.
Chúc bạn sẽ sớm giải quyết được vấn đề. Bạn cũng có thể làm bạn với tôi. Hoặc nếu bạn muốn nói chuyện, tôi sẵn lòng nghe.
Thân ái,