From: Đinh Thanh Bình
Sent: Tuesday, November 17, 2009 4:33 PM
Chào Quý toà soạn và quý độc giả,
Tôi đã lập gia đình được gần 3 năm. Từ sau khi sinh con, cuộc sống của tôi trở nên nặng nề vì nhiều nguyên nhân, và có những lúc tôi cảm thấy thực sự bế tắc, cho tới bây giờ cũng không cải thiện được mấy. Tôi thường xuyên vào chuyên mục này để tìm đọc những bài viết liên quan đến vấn đề của tôi để học cách giải quyết hay, lời khuyên hữu ích; đồng thời soi lại mình xem điểm nào mình được, điểm nào chưa được; từ đó điều chỉnh cách hành xử của mình.
Song cuộc sống không phải lúc nào cũng như chúng ta nghĩ, không phải cứ cố gắng là được, không phải cứ tốt là được. Nó có muôn hình vạn trạng. Bởi thế tôi nghĩ từ cái góc nhỏ hẹp của mình không thể nhìn hết được các cảnh sống ở khắp mọi nơi, không thể áp một cách thức chung cho tất cả mọi người hay có thể suy từ bụng ta ra bụng người. Tôi hoàn toàn không đồng ý với cách nói của anh Hùng và không muốn im lặng sau khi đọc bài viết của chị Lan.
Trước hết tôi xin thể hiện vài suy nghĩ của mình về bài viết của anh Hùng.
1. Theo tôi nghĩ “Cha mẹ sinh con, trời sinh tính”, “Bản tính khó rời” nên nếu vợ anh có những “đặc điểm” như anh nêu thì sao đến bây giờ anh mới biết? Còn những “đặc điểm” ấy hình thành do chị ấy ỷ vào người giúp việc thì lẽ ra anh phải nhận thấy rồi chứ? Sao một người chu đáo, quan tâm tới gia đình, vợ con…, phát hiện ra bao nhiêu điểm xấu của vợ sau khi người giúp việc mất như anh phải để đến mười mấy năm mới thất vọng về vợ như vậy chứ?
2. Tôi chỉ thấy anh chê trách chị ấy, không thấy chỗ nào anh nêu về khuyết điểm của mình? Tôi tự hỏi, có người hoàn hảo đến vậy sao? Tôi nghĩ khi đã lên diễn đàn này là mong có lời khuyên bổ ích, sát sườn nhất vì thế hãy nói một cách trung thực nhất, khách quan nhất; chứ đừng nói quá lên, hoặc đánh giá một chiều, dưới cái nhìn chủ quan để dư luận lên án người này, ca tụng người kia. Theo cách viết của anh tôi thấy toát lên một điều: anh mong muốn nhận được sự đồng tình, ủng hộ với anh và sự phê phán với vợ anh. Anh không có ý định tìm những lời khuyên bổ ích để giải quyết, vực lên một gia đình sắp tan vỡ.
3. Tôi không đồng ý về cách anh đổ lỗi cho gia đình vợ không dạy vợ kỹ năng sống. Vậy kỹ năng sống nào của anh cho phép anh nói gia đình vợ như thế và miêu tả vợ là: “cục nợ”, “thiếu hiểu biết”, “không có văn hoá đọc”… Vậy anh hành xử như thế là do anh được dạy về kỹ năng sống, hiểu biết, có văn hoá đọc sao?
Dù gì chị ấy cũng là vợ anh, người đồng hành với anh hơn 10 năm hạnh phúc, người đã sinh ra các con anh và chị ấy là một người chân chính. Nếu chị ấy có xấu như anh miêu tả thật thì anh cũng không thể không có lỗi được.
4. Tôi đoán anh Hùng đã cố gắng muốn thay đổi chị ấy theo ý riêng của anh mà không dung hoà với bản tính của chị ấy. Khi chị ấy không làm theo đúng như những gì anh muốn thì anh thất vọng và chán nản. Mà khi mang những tâm lý này thì dễ có cái nhìn tiêu cực, không thấy được điểm tốt, không ghi nhận, khích lệ kịp thời khi chị ấy tiến bộ, nên dễ làm chị ấy cũng chán nản, buông xuôi. Và càng ngày hai anh chị càng cảm thấy bế tắc hơn, bức xúc hơn. Không biết tôi đoán có đúng không? Nếu đúng thì anh đã sai rồi đấy. Nếu anh muốn chị ấy thay đổi mà anh không bằng tình yêu thực sự, cái nhìn trìu mến, lòng khoan dung, độ lượng và sự kiên trì thì anh không bao giờ làm được.
Với bài viết của chị Lan, tôi không biết chị đã nhìn qua góc rộng bao nhiêu độ mà chị đã vội nặng lời với người khác như thế. Qua bài viết của chị, tôi hình dung chị là người chu toàn lắm, hoàn hảo lắm, hạnh phúc lắm, có hoàn cảnh gia đình cha mẹ anh chị em hai bên tốt lắm, thuận lợi lắm. Tôi không biết mình hình dung có đúng không, hay chị là người thế nào nhưng tôi thiết nghĩ: Chỉ đánh giá ai đó qua cách nhìn của một người là không nên. Vì chúng ta không biết mức độ trung thực đến đâu? Có khách quan không? Hay do quan điểm phiến diện, một chiều, khắt khe, khắc nghiệt của người nói khiến người bị nói trở nên xấu xa mà bản thân người nói không nhận ra, cho mình là đã kể chân thật rồi.
Cuối cùng tôi chỉ mong đối với bất cứ ai cũng vậy khi nhận xét đánh giá về người khác hãy soi lại mình một cách chân thực nhất, khách quan nhất và qua tấm lòng bao dung nhất. Có lẽ như thế cuộc sống sẽ tốt hơn, đỡ phức tạp, mệt mỏi hơn.
Mong hạnh phúc sẽ đến với mỗi người!