Tôi 31 tuổi, bố mẹ là công chức bình thường. Lúc mới ra trường, gia đình có biến cố, tôi phải gác ước mơ để trở về thực hiện bổn phận của một người con. Mấy năm sau, khi mọi chuyện đã ổn, tôi do dự giữa lựa chọn tiếp tục ra đi thực hiện ước mơ dang dở hoặc ở lại sống một cuộc sống bình thường. Tôi gặp em và chọn ở lại nơi này, em thua tôi ba tuổi, là🍒 con thứ tư trong một gia đình đông con vì bố mẹ em muốn có người nối dõi, các chị em đều lấy chồng rồi.
Gặp và thương em là chuyện tình cờ, tôi theo đuổi và nhận được cái gật đầu từ em sau nửa năm. Sau thời điểm đấy, công việc áp lực khiến em꧒ nghỉ việc. Tôi luôn ở bên giúp đỡ em. Gia đình muốn em đi nư🌼ớc ngoài làm để gửi tiền về, trục trặc xảy ra khiến em hoãn lại. Em đến nhà một người bà con ở và đi học tiếng, tôi hủy hầu hết các chuyến công tác để đưa đón em đi học, em học buổi tối và lại ở xa, tôi đưa đón xong về là 12h đêm. Thời gian đó lúc nào tôi cũng cạnh em, quan tâm giúp đỡ về cả vật chất lẫn tinh thần.
Tôi ngỏ lời cưới, em bảo muốn đi làm kiếm tiền lo cho gia đình và các em út đang học đã. Tôi nói có thể lo cho gia đình nhỏ và nội ngoại hai bên, dù không nhiều nhưng vẫn đủ. Tiền lương của em có thể giữ lại giúp gia đình như em muốn, em lắc đầu im lặng. Rồi em lạ꧂i muốn đi nước ngoài tiếp, lần này em thú ꦚthật với tôi muốn đi theo diện kết hôn giả, hỏi tôi có chờ em về được không? Tôi thẫn thờ trả lời: "Nếu có thể, anh vẫn chờ".
Dịch bùng phát, em không đi được, tôi xin việc cho em đúng chuyên ngành nhưng em bảo không muốn theo ngành đó nữa. Em xin vào một công ty khác làm với mức lương bình thường, đủ để sống nhưng không đủ giúp đỡ gia đình. Sau khoảng một năm đi làm, công việc vẫn thế, không tiến triển gì, tôi lại đề nghị cưới, em bảo gia đình không có tiền lo đám cưới.💫 Tôi nói vậy chờ thêm một năm để anh cố gắng kiếm thêm lo cho hai bên. Tôi lao vào làm việc, nói thêm là trước lúc này đã mua được căn nhà, trả nợ gần xong, mức lương hiện tại của tôi tầm 15-20 triệu đồng và có thể hơn nữa.
Tôi lên nhà em nhiều lần, có một lần người họ hàng của em qua chơi và ꦜnói cưới được rồi. Cả nhà em lại lên tiếng là chưa cưới bây giờ. Tôi im lặng và tiếp tục chờ đợi. Rồi thời điểm tôi cảm thấy có thể lo được một cuộc sống bình thường, hỏi em có thể để hai gia đình gặp mặt được không, em trả lời là chưa 𝓀chuẩn bị xong. Tôi bảo để em thêm nửa năm suy nghĩ, lúc đó chúng tôi đã đi cùng nhau bốn năm.
>> Bạn gái yêu nghiêm túc nhưng không muốn sinh con
Nửa năm sau, tôi tiếp tục hỏi và em im lặng, sa🦹u đó vẫn câu nói em chưa chuẩn bị xong. Em muốn kiếm tiền và bảo đi xem bói thì thầy nói chồng em sẽ giúp đỡ bên ngoại rất nhiều, lo cho nhà em hết. Tôi thẫn thờ, thất vọng và im lặng. Trong một tuần im lặng đó, tôi không hề nhận được lời hỏi han gì từ em. Em nhắn tin trách móc tôi không quan tâm. Lúc đó, tôi không biết mình phải làm gì nữa. Trước ♑đây tôi bảo khi nào không yêu nữa thì hãy nói rõ cho đối phương, giờ em muốn như nào? Em vẫn im lặng, chặn số tôi luôn.
Gần năm năm bên em, bất kỳ người con gái nào tiếp cận hay nói chuyện tôi đều chặn số để em không phiền lòng. Em không quá xinh nhưng có nhiều ngườ༒i theo đuổi, thậm chí còn có chị em giới thiệu. Em vẫn thỉnh thoảng trả lời họ, tôi không quan tâm vì yêu phải tin tưởng nhau. Để rồi giờ khi nhìn lại, tôi thấy mình không còn gì. Tôi bỏ việc, lang thang khắp phương, quyết định bán tất cả, ra đi thực hiện ước mơ cùng nỗi thất vọng và sự khó hiểu chưa bao giờ nguôi ngoai. Không còn một ai để trải lòng, tôi viết lên đây mong giải tỏa bớt những kìm nén trong thời g😼ian qua, dù biết muốn gác lại tất cả còn cần thời gian.
Lâm
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc