From: Le Vuong
To: vne-tamsu
Sent: Monday, April 17, 2006 5:16 PM
Subject: Chia se
Anh Sao Kim thân mến,
Nhìn tâm sự của anh mà tôi nhớ đến chuyện của chí🦂nh mình. Anh còn may mắn hơn tôi nhiều lắm. Anh đã ly hôn 5 năm mà vẫn hàng tuần được gặp con, còn tôi ly hô🧜n chỉ hơn 6 tháng mà còn tồi tệ hơn anh nhiều. Dù gì cũng là con của hai anh chị, nên chúng ta tránh sự va chạm của người lớn thì càng tốt cho con, mục tiêu chính là anh vẫn được gặp con thường xuyên và yêu thương con.
Anh báo trước cho vợ khi thăm con và hẹn bao lâu thì trả con về cho cô ấy an tâm. Như vậy sẽ tốt cho cả hai bên và cho 💝con nữa, cò💧n nếu thấy xuất hiện dấu hiệu xung đột thì nên tạm biệt ra về là hay nhất. Theo những lời tâm sự của anh thì tôi thấy anh vẫn còn có bố và mẹ vợ tốt, họ rất biết xử sự. Tại sao tôi nói anh may mắn hơn? Xin hãy nhìn qua sự đổ vỡ của tôi.
Chúng tôi quen nhau qua sự giới thiệu của vợ chồng anh đồng nghiệp ♔được khoảng 1 năm. Chúng tôi kết hôn vào cuối năm 2002. Đến 30/9/2005 ♍thì có quyết định ly hôn của tòa. Lý do ly hôn: chúng tôi có nhà riêng do cha mẹ tôi cho, nhưng cô ấy không muốn ở và luôn miệng đòi mua nhà mà cô ấy phải được đứng tên, cô ta luôn so sánh với các bạn đồng nghiệp của tôi về nhà cửa và giàu nghèo.
Lần cuối cùng là vào mồng 7 Tết năm 2005, cô ấy đã trách móc cha mẹ tôi suốt từ mồng 2 đến mùng 7 Tết chỉ vì muốn lấy cớ để buộc tôi phải mua nhà cho cô ấy đứng tên. Và sau đó lại hỗn hào với cha mẹ tôi, khi tôi khuyên cô ấy dẹp đi những thành kiến không đúng đó thì cô ta tát t🐠hẳng vào mặt tôi. Chắc các bạn cũng hiểu là chuyện gì sẽ xảy r🍒a sau cú tát đó. Sáng hôm sau tôi chở mẹ con cô ấy về bên ngoại.
Khi đang thuật lại mọi chuꦓyện tối hôm qua cho mẹ vợ nghe thì một cái tát như trời giáng vào mặt tôi. Tôi không nói gì hơn là hãy để cho gia đình vợ tự xử. Tôi xin nói thêm là trước đây cũng có những chuyện xử sự không đẹp mà cô ấy đã làm với tôi trước mặt ba mẹ vợ. 3 ngày sau tôi qua thăm con thì được mẹ vợ phán ♛một câu: "Nó tát mày như phủi bụi chứ nhằm nhòa gì, còn mày tát nó bầm hết thì sao?".
Và cũng kể từ đó tôi không được bồng con ra khỏi cổng nhà vợ, sau 𒉰đó khoảng 1 tháng thì thôi nôi con tôi. Vì là con đầu lòng của tôi, nên muốn nhân cơ hội này để đưa vợ về nhà riêng và làm thôi nôi con ở đó, đồng thời giảng hòa vợ chồng luôn. Nhưng mọi chuyện đều thất bại. Họ nói là không cần gia đình tôi có mặt trong đám thôi nôi. Gia đình vợ ra điều kiện là tôi phải mua nhà riêng sao cho ba mẹ vợ ưng ý và phải đưa hết tiền cho con ông bà ấy giữ thì mới ở, còn nếu tôi không nghe lời họ thì sẽ ly dị, mà lyไ dị thì con sẽ do mẹ nó bắt đó.
Cũng nói thêm vì con tôi là cháu nội trai duy nhất hiện nay. Sau gần 9 tháng ly thân với những câu chuyện nghe tưởng như phi lý đó và nhiều lần tôi xin phép cha mẹ vợ để rước con về nội chơi, nhưng đều bị từ chối. Nhiều lần tôi chở 𒈔vợ đi nhờ lời khuyên của bạn bè, người thân, kể cả trung tâm tư vấn của báo phụ nữ, nhưng cô ta cho là chỉ có cha mẹ mình đúng. Sau 2 lần hòa giải ở tòa án, ngày 30/9/2005 chúng tôi chính thức ly hôn.
Kể từ đây tôi không còn được gặp con nữa, mặt dù bản án tòa xử vẫn cho tôi được quyền thăm và giáo dục con, đồng thời có trách nhiệm chu cấp cho con hàng tháng. Vừa qua tôi có gởi đơn lên ban thi hành án quận nhờ họ can thiệp, sau khi nhận được giấy mời của Đội thi Hành Án thì vợ cꦆó cho tôi gặp con chỉ trong 8 phút. Ngay sau đó mẹ vợ tôi gọi điện thoại và chửi thô tục đến cha mẹ tôi. Cô ta làm giấy cam kết với Đội Thi Hành Án là cho tôi gặp con 2 tuần/lần. Nhưng đến nay đã gần 1 tháng mà vẫn không cho tôi gặp lại con.
Xin nói thêm về tôi và gia đình vợ: Ba vợ tôi đang là hiệu phó tài chính của một trường trung học dạy nghề thành pꦜhố Hồ Chí 💃Minh. Mẹ vợ là quản gia. Vợ là nhân viên bưu điện. Tôi hiện làm cho một văn phòng đại diện một công ty của Thụy Điển ở TP HCM.
Từ đây anh có thấy mình may được gặp và thăm con là điều 💛tốt hơn tôi rất nhiều. Anh hãy cố gắng để giải quyết mọi chuyện ổn thỏa, tạo tâm lý tốt để được gần và tạo được hạnh phúc cho con càng nhiều càng tốt. Chúc anh có được cách sáng suốt để tạo hạnh phúc cho con.