From: MiMi
To: vne-tamsu
Sent: Friday, April 14, 2006 2:13 AM
Subject: chuyen anh Sao Kim (Toi bi vo cu danh)
Thân gởi anh Sao Kim,
Tôi thành thật chia buồn cùng anh vì gia đình đã đổ vỡ, bây giờ lại chiến tranh trước mặt con anh. Thật là tôi nghiệp đứa bé. Cha mẹ ly dị là chuyện có lỗi giữa 2 người lớn, nhưng thiệt thòi nhất vẫn là đứa bé.
Theo lời anh kể thì vợ anh cũng nóng tánh và không kiềm chế sự giận dữ trước mặt con, để đứa bé phải chứng kiến cảnh đau lòng. Nhưng tôi hiểu tâm trạng của chị ta do quá hoảng sợ vì mất con. Nhưng anh cũng không đúng vì tại sao không cho chị ta biết là anh dẫn con đi chơi.
Theo pháp luật thì cha mẹ đều có trách nhiệm nuôi dưỡng và gần gũi con cái, nhưng trái pháp luật là dẫn con đi mà không cho ai biết thì có thể quy vào tội "bắt cóc". Tôi không biết luật ở VN như thế nào, nhưng ở Mỹ cha mẹ đã ly dị phải có ngày giờ được gặp con, và muốn dẫn con ngoài giờ quy định thì phải cho người phối ngẫu cũ biết, nếu không thì cha/mẹ có thể gọi cảnh sát đi tìm và bắt người kia bất cứ lúc nào mà họ tìm được. Và cảnh sát cũng bắt luôn người nào đánh người khác vì không kềm được sự giận dữ của mình.
Theo tôi, anh cũng nên nhìn lại hành động của mình xem. Tuy chị ta không có toàn quyền giữ con, nhưng không có nghĩa là anh muốn bắt con đi lúc nào cũng được mà không cho chị ấy biết. Và anh cũng nên khuyên cô ta là phải kiềm chế cơn giận trước mặt con, vì là một người có trình độ thì phải cư xử có văn hóa.
Đứa bé như một tờ giấy trắng không nên vì lòng ích kỷ của mình mà in trong trí óc đứa bé nhưng hình ảnh không đẹp. Chúc anh là một người đàn ông biết cư xử, sáng suốt và trách nhiệm, như anh mong muốn người phụ nữ Á Đông hãy giữ truyền thống tốt đẹp.
MiMi.