From: Laurel Le
To: vne-tamsu
Subject: Chia se voi chi Anh
Chào chị Ánh,
Em viết là thư này như một lời chia sẻ động v﷽iên của một người cũng xa quê📖 hương như chị. Em không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, nên không thể giúp gì chị về chuyện chị và chồng chị. Nhưng em mong những lời tâm sự của em về cuộc sống sẽ giúp được chị, chia sẻ được phần nào nỗi nhớ nhung quê nhà, vì chúng ta đều là những người xa xứ mà chị.
Em đã sang Mỹ hơn 1 năm, những ngày tháng đầu em chỉ mỏi mệt vì sự khác biệt thời tiết, khí hậu và nỗi nhớ nhà. Rồi ngày qua ngày, em bắt đầu choáng vì nhiều chuyện mình phải đương đầu, mà người ta gọi là cuộc sống mới. Cái duy nhất em có thể bình tâm là lao đầu vào học. C🍎hị Ánh ơi, chị còn trẻ lắm, sao chị không học hả chị? 25 tuổi, chị vẫ🦋n có thể vào một trường college và chọn một nghề mà chị yêu thích. Em nghĩ chồng chị sẽ rất ủng hộ quyết định của chị.
Khi chị có dịp ra ngoài, tiếp xúc với cuộc sống, dần dần chị sẽ lấy lại thăng bằng và có định hướng đúng đắn. Chị đừng nghĩ 25 tuổi là quá muộn để học. Mỹ là đất nước của 𓃲cơ hội thăng tiến, chỉ có cố gắng hay không cố gắng để thành công chứ không phải làm được hay không làm được. Những ngày tháng đầu sẽ có một vài khó khăn vì ngôn ngữ, nhưng khi chị cảm thấy thích thú, chị sẽ thấy cuộc đời này vẫn còn nụ cười, và chuyện gì cũng có thể giải quyết.
Có lẽ chị sẽ thất vọng vì em cho chị một lời khuyên không phải về chuyện tình cảm mà về cuộc sống ngày đầu ở Mỹ. Con người ta không mạnh mẽ đủ để đau buồn 2 chuyện một lúc, cũng giống như chị xa nhà đã là đau đớn mà đang lâm vào tình cảnh tình cảm như vậy sẽ quá sức chịu đựng. Chỉ có chị và duy nhất mình chị tự giải thoát cho chị. Chị yêu chồng lắm, vậy chị nên hòa nhập với cuộc sống mới. Như vậy chị sẽ tự chăm lo được cho bản thân, biết định hướng cho cuộc sống, và chính như vậy chị sẽ hiểu chồng chị hơn. Chúc chị năm mới a🦩n lành và bình yên.