From: Trang
Sent: Thursday, November 12, 2009 2:26 PM
Cháu xin chào chú Hùng,
Có thể cháu kém chú đến gần 2 con giáp, thế nhưng khi đọc bài viết của chú, cháu thực sự cảm thấy muốn nói điều gì đó. Có lẽ quan điểm của bố cháu cũng gần giống của chú! Nếu trong bài viết này, cháu nói những câu nào mà mọi người coi là vô lễ, cho phép cháu xin lỗi.
Cháu biết con cái không nên nói xấu, đặt điều về bố mẹ, mặc dù bố cháu là người rất tốt, quan tâm đến gia đình, không rượu chè, yêu vợ con, bố mẹ, nhưng thực sự bố cháu là một người quá coi thường người khác. Bố cháu luôn tự hào về mình và quá khứ của mình, luôn nghi ngờ mọi người, từ các chú các bác cùng cơ quan cho đến cả anh em của mình. Khó tính, hay cau có, tự mình ôm hết mọi việc, mà đôi lúc lại như muốn người khác phục tùng mình... Nếu nói là gia trưởng thì có lẽ phần nào cũng đúng.
Nhiều người nói chú đã nói quá lên, nhưng cháu nghĩ có thể cũng có một phần sự thật trong ấy. Chỉ có điều sự thật ấy bị chú nhìn theo một hướng tiêu cực khác. Sau khi đọc bài, điều cháu nghĩ đến đầu tiên và cảm thấy ngạc nhiên là trong khoảng suốt 11 năm có người giúp việc, chú đã nói rằng chú "không biết và không quan tâm đến thu nhập của cô ấy", "không để ý nhiều đến tính cách của vợ", vậy chú không quan tâm đến vợ mình sao?
Ăn với nhau, ngủ với nhau, sống cùng nhau suốt bao nhiêu năm trời như thế mà lại không biết tính cách, thói quen của vợ thì cháu thực sự thấy chú vô tâm quá! Mải mê làm việc, cháu thấy đấy chỉ là lời biện hộ! Mà nếu có mải mê quá, tức là chú không chú tâm tới gia đình mình, để lại nhà cửa toàn bộ cho vợ và cô giúp việc.
Không những thế, chú dùng những từ thực sự là không tốt khi nói về vợ chú, giả dụ như "Vợ tôi còn mỗi việc làm xe ôm đưa các cháu đi học", “Thiếu hiểu biết”, “Vô giờ giấc, không có nề nếp”, "cục nợ"... Cháu vô cùng ghét cụm từ "thiếu hiểu biết". Bố cháu thường xuyên nói những từ như thế khi cả nhà hay từng cá nhân đang tranh luận về một vấn đề nào đó. Mỗi lần nghe, cháu thực sự cảm thấy bị coi thường. Có thể cháu chưa biết nhiều điều thật đấy, thế nhưng cháu đang học ĐH rồi, đâu thể nào bị coi kém hơn cả một đứa bé tiểu học? Bố cháu luôn luôn cho rằn mọi người chẳng biết gì cả.
Nếu chú nói không thể nói một chuyện gì với vợ chú, tại sao cô ấy lại có thể "buôn" cả tiếng đồng hồ nếu cô ấy không hiểu biết chuyện gì cả? Vậy cô ấy lấy đâu đề tài để nói chuyện? Với lại nếu cô buôn bán, thì chắc phải có chuyện để nói chứ ạ? Ví dụ về giá vàng, chứng khoán...?
Có thể thời gian cô giúp việc mất, trùng hợp với việc đúng lúc cô muốn được kiếm tiền? Có thể khoảng thời gian 11 năm đó quá tẻ nhạt, khiến cô muốn thay đổi? Có thể có sự trùng hợp như thế đấy chứ! Chỉ do chú không thường xuyên quan tâm đến cô nên mới không hay biết. Rồi còn một loạt hành động của cô ấy mà trước nay chú không biết, để bây giờ mới nhận ra. Chắc do quen với nếp sống cũ, có người lo cho việc nhà, nên cô mới chưa quen lại được. Thế nhưng chú lại không tâm sự, hỏi han vợ, lại thúc giục, than thở... khiến cô ấy tự tin, cảm giác chán chường nên bỏ mặc tất cả?
Chú giống bố cháu lắm chú ạ! Giống một cách khác lạ, nhất là trong suy nghĩ mọi công việc nhà cửa đều là của phụ nữ. Phụ nữ phải biết chăm lo nhà cửa, nấu ăn hoàn hảo... Vậy các chú có làm được những việc ấy hoàn hảo không ạ? Chú đừng tôn mình lên như thế chú ạ, điều ấy sẽ khiến mọi người mất thiện cảm với chú.
Trang