Suốt hồi quen nhau, anh đi công tác xa, thỉnh thoảng mới về. Lần nào chúng tôi gặp cũng chỉ ở nhà anh mà chẳng đi chơi đâu. Tôi phụ anh dọn dẹp nhà cửa, anh còn vướng bận mẹ và các chị (lúc này tôi chưa biết). Trước anh thương tôi nhưng ít nói. Tôi buồn vì cả hai gần nhà nhưng lại phải yêu xa vì anh đi công tác, đi học, thêm nữa chúng tôi cứ đi chơi riêng là nhà anh gọi liê♋n tục. Những tưởng tôi phải buông vì quá mệt mỏi với chuyện làm không công thì anh về 𝔉gần nhà công tác và muốn cưới.
Cưới rồi mọi chuyện mới thật sự thất vọng. Anh đi suốt, tôi ở nhà làm quần quật. Tính tôi th🔜ẳng thắn, không nịnh nọt nên bị nhà chồng nói xấu, bản thân cũng chẳng muốn nói nhiều nữa. Hễ tôi nói ra câu gì là hôm sau chuyện sẽ bị bóp méo rồi manꦛg ra bêu rếu. Năm đầu, tôi đi ngủ thì có người đứng canh cửa ngoài, khuya là gọi cửa kêu chồng tôi ra ngoài. Phòng tôi sát vách phòng ba mẹ chồng, nằm thở cũng nghe được tiếng, ông bà cứ vào ra tự nhiên xem như không có ai.
>> Chị chồng bắt tôi phải phục vụ nhà chồng
Trước cưới anh nói, có gì tối hai đứa thủ thỉ với nhau, cưới về anh chỉ nghe một phía, không thèm hỏi tôi có hay không. Chưa gì anh đã động tay động chân với tôi dù không thấy, không nghe, chỉ thấy chị chồng nói là vào chửi tôi trước. Mỗi lần như vậy, anh đều bỏ mặc tôi. Tôi bị trúng gió anh🔯 cũng chẳng quan tâm, đi suốt mấy ng🌼ày.
Chồng có ba chị gái, một chị mất chồng, một chị bị chồng bỏ, một chị sáng đến tối vẫn ở đây, ai cũng muốn chồng tôi ưu tiên, chẳng ai muốn anh yêu thương vợ. Ngày Valentine, các chị thấy tôi có q𒈔uà liền gọi cho chồng tôi phải mua cho cả ba người, muốn đi đâu là bắt chồng tôi chở. Khi thấy anh đi chơi với tôi (đi cùng cơ quan), các chị gọi điện thoại khóc lóc, mấy người đi chung đoàn phải lắc đầu. Ngay cả quần áo chồng tôi mặc mà các chị cũng giành giặt.
Chồ🎀ng tôi không nghe ai ngoài gia đình. Đồng nghiệp không đến nhà cũng biết chuyện, họ khuyên chồng tôi hết lời, cũng nói ẩn ý nhưng anh đều bỏ ngoài tai. Chồng không đưa tôi đi chơi bao giờ vì nói nếu đi sợ các chị buồn, quan tâm vợ thì các chị tủi. Thậm💙 chí, các anh đồng nghiệp còn nói với tôi rằng muốn đi chơi cứ nói với họ, họ sẽ rủ chồng tôi đi và nói với nhà là đi cùng các anh đó.
>> Tôi rất sợ mỗi lần chị chồng lên chơi nhà
Chồng tôi cứ vui vẻ được buổi sáng, chiều tôi đi làm về anh lại không thèm nhìn mặt. Tôi quá mệt rồi, kể từ ngày cưới cũng khóc nhiều hơn cười. Tôi nhiều lần muốn từ bỏ cuộc sống này, nhưng vì mẹ, vì ngoại mà tôi ráng cố gắng đến giờ. Xin nói thêm, chúng tôi vẫn ở chung với nhà chồng, m🌠ọi người không đồng ý cho anh ra riêng. Tôi kể những chuyện trên chỉ muốn tâm sự thôi, giờ quá mệt mỏi. Hình như tôi chưa bỏ chồng được là vì còn mắc nợ nên phải trả. Sớm thôi, tôi sẽ tự buông bỏ để đi tìm con rồi làm mẹ đơn thân. Chồng có vấn đề nên khó có con.
Hân
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc