From: Na
Sent: Tuesday, November 10, 2009 11:37 AM
Chào các anh chị!
Các anh ở đây có những người vợ không lớn, thật sự khó có thể chấp nhận được. Còn tôi thì có một người ba chắc cũng không lớn. Đàn ông là trụ cột trong nhà, nhưng cuối cùng mọi việc từ lớn tới nhỏ đều do một tay mẹ làm, công việc sửa nước, sửa điện mẹ tôi phải nhắc cả tuần mới chịu làm.
Trước đây, ba mẹ tôi làm cùng trong công ty dược phẩm, ba tôi la người có máu nghệ sĩ. Lúc trước ba có nhiều người theo vì những bản tình ca ba đàn. Mẹ tôi lại rất ghét kiểu nghệ sĩ như vậy, nhưng vì sự đeo đuổi của ba và lời khuyên của dì mà mẹ tôi lấy ba.
Thật sự ba tôi rất hiền, nhưng chính vì cái hiền đó mà ba tôi trở thành người không có chí tiến thủ, an phận thủ thường là tính cách của ba tôi. Lúc còn làm trong công ty, công ty có sắp xếp cho ba đi học thêm, nhưng ba không đi, sau này công ty giảm biên chế, ba là người có trong danh sách đầu tiên.
Trong khi mọi người lao đi kiếm việc khác để làm thì ba cứ ung dung tự tại, mẹ tôi mới tìm công việc khác cho ba tôi làm đó là dán giấy hộp trà công ty đưa ra ngoài gia công, ba tôi chê ngồi đau lưng không làm được. Vậy là mẹ tôi sau giờ làm ở công ty lại phải nai lưng ra làm cho kịp giao.
Rồi bạn bè của ba rủ đi làm rẫy trồng cà phê, ba tôi nói không có xe, mẹ tôi lại phải kiếm cái xe cho ba đi. Được một thời gian ba nói cực không làm nổi lại bỏ. Ba có người bạn làm ở công ty cầu đường cũng có ý gọi ba vào làm công nhân, ba cũng không làm.
Cứ ai nói đến chuyện làm ăn kinh tế là lảng tránh ra chỗ khác và bàn lùi nào là cái này khó lắm, cái này làm không được đâu. Ba tôi chỉ suốt ngày lôi cây đàn ra đàn rồi nghêu ngao hát. Mẹ tôi nói nặng, nói nhẹ ba tôi vẫn để ngoài tai. Nói nhiều quá thì ba nói mẹ tôi coi thường. Lúc đó tôi còn nhỏ nhưng nhiều lần thức giấc tôi có nghe mẹ tôi nói chuyện với ba, nên tôi cũng bắt đầu không có thiện cảm với ba.
Ba tôi không làm việc gì ngoài xã hội để kiếm tiền, nhưng việc trong nhà ba tôi cũng không lo nổi. Ba tôi chỉ có mỗi việc đưa đón chị em tôi đi học. Mẹ tôi có nói với ba "ông không lo kiếm tiền để dành dụm sau này bà nội có đau ốm thì có tiền mà lo'", vậy mà ba tôi phán một câu xanh rờn "nhà tôi đạo đức có bệnh tật gì đâu mà phải lo". Ba tôi là con trưởng đó.
Nhà bà ngoại tôi có nhiều đất, nên mẹ tôi nói ba lên đó trồng hoa, nhà có cậu cần gì hỏi cậu thì cậu giúp. Được năm đầu tiên hoa được mùa nên cũng đỡ, tưởng ba đã chịu làm, nhưng càng ngày ba càng lười. Trồng hoa mà mỗi ngày chỉ lên tưới một lần, lúc nào bón phân thì lên rải mấy cái lại dắt xe đi. Ở nhà thì cứ nghĩ ba lên vườn hóa ra là đi lang thang hết nhà này đến nhà khác đến tối lại về.
Sau này ba có ý muốn mở một dàn nhạc phục vụ đám cưới, hội họp, mẹ tôi thì không đồng ý rồi vì đầu tư cho ba đồng nào là mất đồng đó. Nhưng tôi động viên mẹ để cho ba làm lần này dù sao để ba kiếm được tiền từ công việc mà ba thích cũng đỡ hơn là để ba ngồi chơi không, nên mẹ cũng đồng ý cho ba làm. Nhưng cuối cùng làm tiền đâu không thấy chỉ thấy cứ vài tháng lại hỏi tiền để mua thêm cái này mua thêm cái kia.
Đợt mẹ tôi đưa bà ngoại đi khám bệnh ở TP HCM, dặn ba ở nhà chăm dâu cho bà ngoại, cuốc cỏ cho sạch sẽ, cuối cùng kết quả công việc là cỏ còn nguyên si, dâu thị bị nhổ hết. Thật sự tôi không biết ba có vấn đề gì không nữa. Ngày đưa bà ngoại về, bạn trai tôi cũng về cùng, anh là một nhà kinh doanh nên trong câu chuyện chỉ xoay quanh vấn đề kinh tế, cả họ nhà ngoại nói chuyện vui vẻ với anh chỉ có ba tôi là không biết gì để nói. Cứ ngồi ủ rủ hết đi ra rồi đi vào, thật sự tôi cảm thấy hơi xấu hổ.
Tính anh thì thẳng nên cũng đánh giá về ba tôi và nói với tôi rất nhiều, thậm chí có những câu hơi khó nghe, nhưng tất cả đều đúng. Anh không thể chấp nhận người đàn ông trong nhà mà không lo được gì cho vợ con.
Là đàn ông nhưng ba tôi cứ đi hết nhà này đến nhà khác để tám chuyện. Chuyện gì của tôi, tất cả mọi người ai cũng biết từ hàng xóm mới cho tới hàng xóm cũ. Nói sự thật thì đã đành, nhưng đằng này ba tôi lại thêm mắm thêm muối cho câu chuyện thêm sinh động.
Còn rất nhiều chuyện tôi vô cùng bất mãn, nhưng không tiện nói ra, nhưng những gì tôi nói ở trên các anh chị cũng hiểu rõ ba tôi là người như thế nào rồi. Còn đứa em trai nữa tôi thấy tính tình nó cũng giống như ba tôi, nếu cứ để thế này rồi sau này vợ con nó cũng khổ thôi. Tôi cũng nói nó rất nhiều rồi, tôi không biết nó tiếp thu được bao nhiêu nữa.
Theo các anh chị tôi phải làm sao đây, đặc biệt là với đứa em trai của tôi?
Thân chào các anh chị!