Chiếc điện thoại Samsung mà ba mẹ đang dù♏ng để liên lạc có từ thời tôi năm cuối đại học. Ba đã tặng nó cho tôi trước khi thi tốt nghiệp. Cái điện thoại đó tính ra cũng đã gắn bó với tôi được gần 4 năm và ba sử dụng được hơn nửa năm nay. Nó đúng là bền thật đấy! Chỉ mỗi tội là chữ số trên màn hình quá nhỏ để cho người ở tuổi 60 như ba mẹ có thể𝕴 đọc được. Gần đây, nó lại bị rè rè khó nghe nữa, chắc là nó đã cống hiến tận lực rồi.
Tôi đang suy nghĩ tìm mua một chiếc điện thoại mới cho ba, vì đây là phương tiện kết nối duy nhất để ba mẹ liên lạc với con gái và ông bà có thể nghe giọng “bi bô” của cháu trai cho đỡ nhớ. Tôi muốn mua một chiếc điện thoại phải có màn hình thật to kìa, để ba mẹ có thể đọc được chữ số trên đó mà bấm gọi cho con gái bất cứ lúc nào. Thật bất ngờ, khi tôi hỏi ý kiến chồng, anh lại gợi ý cho tôi mua cái Galaxy Tab 3. Chúng tôi đang xài chiếc Tab 2 và thật sự hài lòng với những trải nghiệm cùng thiết bị này. Chẳng mất bao lâu để hai vợ chồng cùng trao đổi và đưa ra quyết định cuối cùng là mua chiếc Tab 3 cho ba mẹ. Nhưng để nghĩ ra cái l𒉰ý lẽ thuyết phục được ba mẹ chịu sử dụng nó lại là một vấn đề khá mất thời gian.
Tôi mang chiếc Tab 3 về đưa cho ba. Còn ông xã đã nói dối là ở cơ quan anh, ngườ🐼i ta cấp cho nhân viên xài, chứ chẳng phải tốn tiền mua. Vậy mà ba mẹ cũng chẳng chịu nhận và bảo nó đẹp và xịn thế kia thì hai chúng tôi để mà xài, với lại ba cũng chẳng biết sử dụng nó đâu. Ba mẹ vốn là ng🎀ười rất thương con cái. Mỗi lần về quê thăm, tôi gửi tiền để ba mẹ tiêu, nhưng họ đều không nhận hoặc nhận rất ít cho có. Họ bảo tôi cứ để dành tiền mà còn lo cho con cái sau này.
Nước mắt chảy xuôi, chứ chẳng bao giờ chảy ngược là vậy. Thiết nghĩ, ba mẹ đã vất vả cả đời để lo cho tôi - đứa con gái duy nhất cái ăn cái học để nên người. Giờ đây, tôi đã có một gia đình nhỏ êm ấm và thu nhập ổn định, sao lại không thể lo cho ba mẹ mình cơ chứ. Con gái khôn lớn, đi học xa rồi lấy chồng cũng ở xa, để ba mওẹ tuổi cao mà không có con bên cạnh. Nghĩ lại tôi thấy rất thương ba mẹ vô cùng.
Hai vợ chồng tôi cố gắng thuyết phục ba mẹ một hồi và bảo hai đứa đã có một cái giống như vậy rồi (cái Tab 2 đó mà). Ba mẹ sử dụng cái này có thể gọi điện nói chuyện và nhìn thấy được cả cu Bin nữa đấy… Cuối cùng ba cũng miễn cưỡng chịu nhận, nhưng mẹ ♐vẫn chưa bằng lòng lắm, nên chồng tôi chỉ mới hướng dẫn cho ba được cái chức năng cơ bản nhất là nghe gọi. Anh ấy cũng kịp lưu số điện thoại của chúng tôi và chụp vài tấm ảnh của cu Bin lưu vào máy cho ông bà ngoại trước khi chúng tôi trở về Sài Gòn.
Tháng này chúng về thăm ba mẹ sớm hơn một tuần. Vào đến nhà, tôi thấy thằng Tín - con bác Hai ở cạnh nhà đang cầm cái Tab 3 chỉ cho ba tôi ℱcái gì đó. Nhìn thấy chúng tôi, đôi mắt mẹ sáng lên, nở 🎃nụ cười thật tươi và vội tụt xuống bước tới ôm cu Bin hôn. Trong lúc đó, ba liền giật lại chiếc Tab 3 từ tay thằng Tín và giơ lên chụp hình hai bà cháu. Vợ chồng chúng tôi rất ngạc nhiên, chưa kịp hỏi thì thằng Tín vội khen cái Tab 3 của ba và bảo ba rất thích cái máy này. “Ngày nào bác Chín cũng ôm cái máy khen miết thôi và rủ em mày mò xem cái này sử sụng thế nào”, thằng Tín kể. Hai vợ chồng tôi nhìn nhau cười, mẹ cũng vội tiếp lời thằng Tín méc tội ba cứ suốt ngày ôm cái máy mà quên mất cho bầy gà hơn chục con ăn, quên tưới cái vườn cây ăn trái phía sau nhà…
Hôm đó, chồn🏅g tôi chỉ cho ba cách vào các trang tin tức để đọc báo, cài thêm một vài ứng dụng vào máy và chỉ cho ba cách gọi video. Ba rất thích và còn trêu “phải chi có cái máy này sớm, cái Loan đi học trên Sài Gòn mà có trốn học đi làm thêm, ba gọi cái là biết ngay ha”. Con gái cũng thầm nghĩ, phải chi có thể mua cái thiết bị này sớm hơn thì thời mới lên Sài Gòn đi học không có những đêm nằm khóc vì nhớ nhà, không để ba mẹ mỗi tháng vẫn lặn lội đón xe đò đi gần 200 km lên thăm con gái và mang cho cả nồi gà nấu la-gu ngon nhất do chính tay mẹ nấu.
Trước khi về lại Sài Gòn, tôi nh🌱ờ thằng Tín chụp cho cả nhà một tấm hình bằng chính cái Tab 🅰3 này.
Chưa bao giờ, tôi thấy một thiết bị công nghệ lại ý nghĩa đến như vậy. Tối nào đi làm về, tôi cũng gọi cho ba mẹ để biết được hôm nay họ ăn cơm có ngon không, ba có ꦿcòn hay bị đau chân khi trời trở gió, mẹ có gầy đi tí nào tôi cũng phát hiện ra và nhà có dột chỗ nào trong mùa mưa năm nay không. Nhờ có ch𒀰iếc máy này, ông bà có thể xem cu Bin hôm nay đi vững chưa, gọi được “bà bà” rõ tiếng chưa... Với ba mẹ, chiếc máy chỉ cần được như vậy thôi là hạnh phúc trọn vẹn rồi. Theo tôi, một thiết bị công nghệ có thể nối kết gia đình chúng tôi với khoảng cách 187 km, cũng xứng đáng để được gọi là một người bạn đồng hành tri kỷ.
Nếu vô tình, ba tôi có vào VnExpress đọc báo và biết được điều bí mật mà hai vợ chồng dấu baꦫ thì con gái muốn nói với ba mẹ rằng “Con cảm ơn ba mẹ rất nhiều!”
* Độc giả gửi bài dự thi tại đây hoặc [email protected].
Cuộc thi viết "Trải nghiệm cuộc sống cùng tablet” do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Công ty điện tử Samsung tổ chức dành cho các công dân sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Chương trình diễn ra trong 6 tuần từ ngày 15/8 đến 25/9. |
Trần Vũ Diễm My