Tôi xin tự kiểm điểm như sau, lỗi thứ nhất dừng, đꦕỗ xe sai cả lý lẫn tình. Tôi đã đỗ trong phạm vi 5m trước cổng cơ quan tổ chức, bịt lối lên xuống của nhà dân, làm khuất tầm nhìn biển báo, chắn họng cứu hỏa, che cả cửa hàng kinh doanh, đỗ trên vỉa hè hẹp, đẩy người đi bộ xuống lòng đường.
Kệ họ, có chân, vướng thì phải tránh. Nơi có biển cấm dừng hay ꦺcấm đỗ tôi vẫn mắt trước mắt sau tranh thủ đỗ. Nếu bị công an hỏi thăm thì tꦕôi rất thuộc bài gãi đầu trình bày, gọi điện cho người thân, 50/50.
Những ngày hè nóng như thế này, cứ dưới tán cây mát, bóng đổ của tòa nhà là đỗ, bất chấp đường hẹp, đỗ xe song song𝔉 với xe bên kia đã đỗ trước... Vào bãi xe ở trung tâm thương mại, tôi đỗ xe "dạng háng" giữa vạch phân ô luôಞn, tức là chiếm dụng cả hai chuồng.
Lỗi thứ hai là sử dụng còi. Như ăn vào tiềm thức, hằn sâu trong não trạng của tôi là "còi to cho vượt". Nên muốn đi nhanh, muốn mọi người phải tránh là tôi bấm còi bất kể giờ giấc, bất kể khu vực có bệnh viện, trường học. Người đi bộ đi trên vạch kẻ đường dành cho họ mà không rảo bước, tôi cũng còi. Họ có hai lựa chọn, một là cắm mặt chạy nhanh qua đường, hai là khựng lại rồi quay đầu vào lề, chứ rề rề, tôi lại bấm còi. Mỗi lần nhần c𝓡òi thấy xe máy, xe đạp ngạo nghễ phía trước đều giật mình đi gọn lại để tôi phi vèo phát qua. Rất hiệu quả.
Thứ ba, là việc sử dụng đèn. Xe của tôi là bán tải độ theo phong cách off-road trông rất "ngầu". Điểm nhấn là dàn đèn LED. Đi rừng, đi ven biển, hay trong phố, đèn của tôi hỗ trợ tôi xuất sắc, chưa bao giờ làm꧟ tôi thất vọng, giúp tôi nhìn rõ mọi vật thể từ xa tít đến những hố lõm, viên gạch, ổ gà ở gần.
Các lái xe ngược chiều và cả cùng chiều phía trước gặp tôi khi giương pha và dùng dàn LED, có thể bị "mù" tạm thời trong tích tắc. À quên, tôi còn dùng "đèn cảnh báo sự nguy hiểm"- hazard để đi thẳng và xin vượt nữa🧜 cơ. Dùng đèn này đòi ưu tiên trong lúc tắc đường thì không hiệu quả lắm, nhưng đảm bảo việc thu hút mọi ánh nhìn, vì thế mọi phương tiện đều phải giảm tốc độ để phỏng đoán... Đó, thành công rồi!
Lỗi thứ tư tôi cũng hay mắc là phóng nhanh, vượt ẩu, bon chen, chèn ép. Đi cao t🎀ốc đố xe nào đuổi được tôi. Với tư duy đấy, tôi vượt tốc độ tối đa cho phép đến vài chục km/h là bình thường. Tôi 🥃chạy vào làn dừng khẩn cấp để vượt là hiển nhiên. Vượt rồi tôi lại tạt về làn "chặt đầu" xe khác như trò chơi mạo hiểm với cảm giác mạnh và phiêu. Những lần như thế không hiếm.
Ấy thế, có lúc tâm trạng, tôi đi🐼 lững thững ở làn ngoài, mặc cho các bác đi sau chớp pha, bấm còi, tôi vẫn mở nhạc to và sử dụng điệꦐn thoại. Các xe khác vội cứ vội, tôi đây không vội.
Có đôi, ba lần vì mải chuyện với người bên cạnh, mặc dù có bản đồ hướng dẫn tôi vẫn đi quá lối ra, thế là lại cài số R tôi cho xe lù𓄧i vài trăm mét. Thậm chí quay đầu ngay trên cao tốc luôn cho nhanh. Chả có lẽ đi thêm mấy chục km mới có lối quay ꦇlại - tốn dầu, mất thời gian về vợ mắng chết.
Đi trong phố tôi bon chen, chuyển làn liên tục. Rẽ trái rẽ phải nhớ thìbật xi- nhan, đa phần là quên không bật. Lên cầu vượt, cầu tạm, tôi khôn rất khôn, các xe khác cứ xếp hàng nhích từng tí một. Tôi thì lẻn ra bên phải như một du kích quân, tấn công hướng lên cầu từ sườn phải, vượt qua nhiều hàng xe đang xếp hàng. Đến đường nút cổ chai, tôi mới "giáp lá cà", dùng tiểu xảo để đè đầu, gây áp lực lên xe phía trong, khi cơ hội đến, tôi tạt vào ép các xe khác phải dừng lại để mình hòng thoát lên cầu trước. Khi qua cổ chai, phía trước đang thoáng, tôi gạt cần về số D1 cho tăng lực kéo, chân tôi từ phanh chuyển sang ga, đè nhẹ, kim vòng tua máy nhích lên, tiếng ♌động cơ dầu phản hồi cùng nhịp. Lúc này xe lên đỉnh cầu, qua gương chiếu hậu tôi thấy các xe khác vẫn loay hoay ở chân cầu, chỗ cổ chai. Xin lỗi, tôi cho các bác hít khói nhé, tôi đi trước đây. Thân! Các bác xếp hàng bò lên cầu chắc hẳn cay mũi, ngứa cựa những kẻ như tôi lắm nhỉ.
Có lúc tôi tỏ vẻ anh hùng, "thay 🌱trời hành đạo", thấy điều bất bình chẳng tha. Đang đi đúng làn mà thấy xe đối diện khôn hơn lấn làn để vượt qua chỗ ùn ứ là tôi ép lùi. Không lùi để trở về đúng làn mà thích thi gan thì cùng thi, xem ai gan lớn hơn. Mình đi đúng làn đúng chiều, kể cả bên phải mình còn thoáng mình không thích nhường đấy! Mình thích ép lùi đấy!.. Song, về nhà tôi cắt từ camerra hành trình đoạn vừa rồi, lồng cho tí nhạc, up lên các🧔 nhóm hội lái xe để mọi người nhiệt liệt vỗ tay.
Lỗi thứ năm sử dụng rượu bia trước khi lái xe. Cùng sở thích như bao nam nhi đại trượng phu khác tôi rất thích rượu, bia. Bia kèm lạc, mà lạc mẩy, lại càng thích. Những năm trước kia, câu chuyện có nồng độ cồn khi lái xe đã bị xử nặng nhưng chưa gắt, chưa quá nặng và nghiêm như bây giờ. Khi đấy mỗi lần nhậu xong ⭕tôi tự lái xe về... Có men mà lái xe, các bác biết rồi đấy, rất mát ga, rất phấn khích, xử lý tình huống "lụa" hơn bình thường, nhiều lúc xử lý ảo thật đấy!
Đài báo, mạng xã hội cung cấp đầy rẫy vụ tai nạn kinh hoàng nguyên nhân do rượu bia, nhưng tôi hay coi đó là chuyện thiên🥀 hạ. Với bản lĩnh tửu lượng lên cùng năm tháng và kỹ năng lái xe lâu năm, tôi vẫn luôn luôn tự vỗ ngực và vung tay chém vào hư vô, cho rằng chẳng có ma men hay ma mị nào quật ngã tay lái của mình, nên đã 1.000 lần không sao. Chả biết 1.001 có sao?
Khi say tôi ha𒉰y sáng tạo trong cách lái xe. Bình thường gót chân đặt thẳng chân phanh. Muốn ga chả cần nhấc gót như thầy giáo mạng vớ vẩn dạy mà chỉ cần xoay cái mũi chân sang phải là ga theo ý muốn. Ấy thế hôm nhậu xong tôi lại phá cách, để gót ở gần chân ga, xoay cái mũi vào trong để rà phanh. Ối trời, nó ngượng làm sao, như khèo ý. Thế là tôi bị nhầm chân ga, xe lao lên mất kiểm soát như xe điên. Cũng may đường vắng không có ai, nên không xảy𝓰 tai nạn. Hôm đó cũng may mắn là tôi không đưa xe lên Nhà hát lớn, xoay com-pa vài vòng.
Với bản kiểm điểm tự thú này (tuy chưa đầy đủ, phong phú theo kỳ vọng của người phán xét), tôi tự nhận thấy mình là lái xe tồi, xin nh🎶ận kỷ luật bằng hình phạt tước GPLX vĩnh viễn. Tuy nhiên, đó là câu chuyện tôi của ngày hôm qua - thời trẻ trâu! Giờ đang ở tuổi trung niên, tôi lái xe đã điềm đạm, đúng luật, tham gia giao thông biết nhường nhịn, không còn cố chấp, bon chen, hiếu thắng như trước kia.
Trên đường thiên lý, những bác tài có tật xấu lái xe giống tôi như trong bản kiểm điểm này thì sửa nhé. Nhiều năm trước tôi có bài viết: "Những thói quen xấu xí của nhiều tài xế Việt." gợi ý mọi người cùng chiêm nghiệm, xem có ꦕphảng phất hình bóng của mình trong đó. Đến nay, sau gần chục năm tưởng ý thức tham gia giao thông của một bộ phận không nhỏ sẽ tiến bộ lên, nhưng "nguyễn y vân" có vẻ còn trầm kha hơn mới chán෴!
Độc giả Nguyễn Phúc Tâm