Ấn tượng ban đầu của tôi về anh rất tốt. Anh ly hôn năm năm, con gái đang sống cùng mẹ. Anh làm ở ngân hàng nhà nước, mức lương đủ sống, g🥀ần bước vào độ tuổi 40 nhưng anh không có khoản tích lũy nào. Những khi có việc riêng anh thường mượn tiền tôi và hẹn trả sau vài tháng. Do có việc cần sử dụng đến tiền nên tôi hỏi anh số tiền đã mượn, anh giận dỗi nói tôi chỉ biết đến tiền, coi anh như con nợ. Nghe anh nói tôi buồn lắm, vậy mꦯà những lần sau anh hỏi mượn tôi vẫn cho. Cũng từ đó khoảng trống tình cảm giữa anh và tôi lớn dần.
Tôi làm bên kinh doanh nên xoay vòng vốn liên tục. Khi kể anh nghe về công việc, về áp lực, những ngày đầu anh có góp ý nhưng sau đó không bận tᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚâm gì nữa. Cuộc sống của anh cũng khép kín và ít chia sẻ với tôi hơn. Nhà anh và tôi cách nhau 70 km, một tháng gặp nhau 1-2 lần. Có những hôm anh bận, tôi chạy xe xuống thăm nhưng anh luôn viện lý do không gặp, khi thì bảo đi công việc, lúc lại nói quanh đó đang có ca F0 nên không thể ra gặp.
Cách đây hơn một tháng, nghe tin vợ cũ tái hôn, anh muốn nhận nuôi con vì không muốn con sống cùng cha dượng. Anh xin nghỉ việc một tháng về quê đón bé, cũng vì lẽ đó chúng tôi ít liên lạc hơn. Anh bảo cần thời gian để cha con vun đắp tình cảm do trước kia con sống cùng mẹ. Tôi góp ý với anh cách chăm sóc, quan tâm con để con tránh bị sang chấn tâm lý khi xa mẹ. Anh bảo giờ bận nhiều thứ, như kiểu muốn gác lại chuyện tình cảm 🍷với tôi.
Tôi không biết mình nên làm gì, chờ đợi để anh ổn định cuộc sống hay buông tay đ♛ể tìm hạnh phúc mới?
Hoa
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc