Dù nhiề꧑u người theo đuổi nhưng tôi không thấy hợp với ai, hoặc thấy họ chưa đủ yêu mình nên hẹn 🅺hò được một thời gian thì "đường ai nấy đi".
Nhà tôi ở tỉnh, không thuộc dạng khá giả, bố mẹ sống không hạnh phúc, xung quanh nhiều mối tình đổ vỡ hoặc chồng tệ bạc. Thế nhưng tôi khô𝔍ng hề mất niềm tin vào tình yêu, vẫn hy vọng có thể tìm được người tử tế và thật sự yêu thương để cùng nhau tạo nên một gia đình hạnh phúc. Dù có nhiều tiêu cực qua các app hẹ🔴n hò nhưng tôi nghĩ dù quen ở đâu, qua công việc hay bạn bè, trên mạng xã hội thì khả năng gặp phải người đểu với người tốt ngang nhau. Lúc đó tôi cũng tìm hiểu một vài người, người có nhà có xe nhưng tôi kể gì cũng khuyên bảo câu chuyện theo hướng tiêu cực. Người nói muốn tôi rời thành phố lên đấy ở, kiếm việc cho nhưng tôi cảm giác tính cách anh này lại thất thường và hứa xuông.
Tình 💙💜cờ như thế, tôi quen anh trên app khi đang ở quê vì công ty cho nghỉ dịch. Anh là người ở tỉnh, công tác ở Hà Nội, nhắn tin cho tôi được một thời gian thì bảo phải đi công tác ở ngoại thành, trong lúc nhắn tin có bảo tôi video call nhưng tôi không đồng ý. Anh không nhắn tin cho tôi khoảng một tuần, tôi có gọi một lần cho anh, chuông không kêu, chỉ hiện máy bận. Đến cuối tuần, anh tự nhắn tin bảo đang ở quê, đi công tác không được dùng điện thoại, hỏi tôi bao giờ xuống. Tôi đùa bảo bao giờ anh đón rồi em xuống. Anh cũng hỏi địa chỉ rồi sáng sớm hôm sau bắt xe sớm lên nhà tôi (tầm 200 km). Vì bắt nhầm xe, không biết rõ đường nên đến trưa anh vẫn chưa bắt được. Anh có chụp ảnh từng đoạn đường đi qua, hỏi tôi. Vì ở huyện xa nên tôi cũng khuyên anh bắt xe về nhà, vì lên đến thành phố để bắt xe về trên tôi cũng muộn. Anh bắt xe về nhà và bảo ngại với gia đình tôi.
Sáng hôm sau tôi xuống Hà Nội thì anh ra bến xe đón, là lần đầu gặp nhau. Tôi hỏi anh nhiều về quan điểm sống, tình yêu, gia cảnh; cảm nhận được sự chân thành, hợp với tôi nên chấp nhận lời yêu. Hôm sau đó, anh bảo đ🔜i học văn bằng hai và không được dùng điện tho⭕ại. Sau đấy, thỉnh thoảng anh gọi và nhắn tin cho tôi, ban đầu là bằng điện thoại rồi chuyển sang dùng mạng xã hội nhưng trang cá nhân của anh chẳng có gì, không kết bạn với ai. Anh đi học, thỉnh thoảng lén dùng điện thoại và trốn ra ngoài gặp được 1-2 tiếng, nhiều là một đêm nên tôi cũng chưa được biết bạn bè và gia đình anh. Số điện thoại anh, tôi gọi vẫn trong tình trạng như thế.
Chúng tôi đã đi quá giới hạn trên tinh thần tự nguyện, vì lâu không gặp nên cả hai đều nhớ nhau. Anh cũng bày tỏ việc muốn có con, sợ tôi bỏ an𓂃h (vì người yêu cũ anh đi Australia du học rồi lấy chồng bên đó luôn). Anh muốn chúng tôi quan hệ lâu dài và bảo khó có con. Cứ như vậy cho đến một hôm tôi chậm kinh, thử que lên hai vạch, cũng cảm thấy sự khác biệt trong người nên chắc chắn mình m🍷ang bầu. Chiều hôm đó, anh nhắn tin, tôi thông báo việc có bầu, anh bảo để đẻ. Tôi nói anh lên đưa đi khám, anh bảo không ra ngoài được vì đợt này trường nghiêm lắm, điện thoại cũng bị thu. Anh nói tôi đi cùng bạn rồi báo lại cho anh.
Tôi định tuần sau đó đi khám nhưng không may lại ra nhiều máu, đến bệnh viện thì bác sĩ bảo đã sẩy. Hai tuần vừa qua anh không hề liên lạc, tôi nhắn tin qua mạng🍎 xã hội cũng không được, gọi điện thoại luôn trong tình trạng máy bận. Rồi có khi tôi thấy anh đã xem tin nhắn nhưng không trả lời. Bạn tôi bảo hay mình bị lừa hoặc anh đã có vợ? Tôi xem xét lại, trước anh có gọi video khi đang trốn ở nhà vệ sinh để nói chuyện, nhìn khổ cực. Tôi thấy vừa buồn cười vừa thương. Khi bác anh mất, anh được ra ngoài và nhắn tin, bảo tôi từng việc anh làm. Trước đó nhiều lần anh đã xem tin nhắn, tôi có kêu thì anh bảo có phải anh được dùng công khai đâu. Rồi thời gian tôi mang bầu, khó khăn, anh không hề liên lạc nên tôi không dám chắc được điều gì cả. Liệu tôi có thể tin tưởng được người đàn ông này?
Xuân
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc