Để gặp tôi, nhiều khi anh chỉ có thể nghỉ một buổi, chạy từ công ty lên chỗ tôi khoảng một tiếng, ở bên tôi được vài tiếng rồi lại chạy v🍸ề công ty tăng ca tối. Tuy nhiên, sự chiều chuộng của anh với tôi hầu như vô hạn. Anh cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của tôi, cũng chưa từng nổi nóng, chúng tôi chưa bao giờ có cuộc cãi nhau đúng nghĩa nào. Mỗi khi cả hai b🌠ắt đầu to tiếng, chỉ cần tôi thút thít hoặc hỏi anh sao lại lớn tiếng thì anh chắc chắn sẽ thay đổi thái độ.
Vấn đề là khi có anh bên cạnh và 🥀khi không có anh dường như là sự đối lập. Anh làm công việc về máy móc, sử dụng chân tay nhiều, phải đeo găng tay dày nên hầu như cả ngày sẽ không cầm điện thoại, không tin nhắn, gọi điện. Tôi và anh ở xa, tôi cũng tự sống tốt từ nhỏ nên hầu như không hề cần anh phải chạy qua giúp mỗi khi có sự cố.
Khi có anh ở bên, giữa trưa nắng anh cũng chạy đi mua thuốc nếu tôi có vấn đề g🐠ì. Tôi thường lười và hay quên, bỏ thuốc hoặc uống không đúng cữ. Đôi khi tiễn anh xuống lầu rồi anh nhớ ra tôi chưa uống thuốc sẽ nhất quyết quay ngược lên, bắt tôi uống cho xong rồi mới đi, dù có trễ giờ hay không. Khi tôi có bệnh cần phải đi 𝔉khám, anh nhất quyết xin nghỉ làm, chở tôi đi. Thế nhưng cả tuần dài khi không có anh, tôi nói mình bị bệnh thì anh chỉ được vài câu dặn dò sáo rỗng, rồi có khi hôm sau là quên, mặc kệ những đêm đó tôi chỉ có một mình.
Tôi tính hay quên, có hôm đi với anh, tôi bỏ quên điện thoại ở quán cà phê, cả giờ sau mới biết. Anh lo lắng chạy thật nhanh hết sức quay lại rồi càm ràm tôi mãi, đến giờ vẫn nhắc nhở tôi cất tiền, điện thoại mỗi khi chuẩn bị ra về ở bất kỳ đâu. Nhưng khi tôi mất chìa khóa nhà, anh gọi lại liền khi thấy tin nhắn của tôi (tôi biết anh bận việc nên chỉ nhắn báo tin, còn mình🦹 tự tìm cách xử lý rồi). Khi biết tôi đang chờ chủ nhà đưa chìa khóa dự phòng, anh hoàn toàn bỏ ra khỏi đầu, không hề hỏi thăm tôi đã vào được nhà chưa, vào khi nào sau đó.
Những việc tôi kể cho anh, có những việc quan trọng anh chẳng nhớ, có những việc li ti anh lại ghi nhớ. Anh có thể quên mua những món đồ tôi đã dặn đi dặn lại, đã hứa hẹn💟 với tôi bao lần, nhưng anh lại nhớ cầm cả túi khô gà to cho tôi chỉ vì có một lần thấy tôi xử gọn đĩa gà khô nho nhỏ khi chờ món trong một quán ăn. Anh cứ nh♊ầm lẫn những ngày nghỉ, ngày đi làm của tôi (những đợt nghỉ lễ, tết, tôi làm văn phòng thường được nghỉ dài hơn anh), chẳng để tâm những câu chuyện tôi đã nói, hay mất tích mỗi khi tôi cần anh. Chắc chắn anh không bao giờ có những màn lãng mạn như trên phim, bỗng xuất hiện trước nhà tôi chỉ vì nghe tin tôi sốt.
Bởi vì yêu xa, ít gặp mặt, cũng không có quá nhiều thời gian trò chuyện cả ngày với nhau, vì thế những đêm tôi s💟ốt hay trúng gió cứ lặng lẽ một mình, không tránh khỏi tủi thân, dù tôi vẫn tự chăm lo cho bản thân rất tốt. Đôi khi tôi tự hỏi, là anh quá vô tâm hay thật ra anh không để tâm, chỉ cần diễn màn quan tâm những khi ở bên tôi thôi, còn lại xa nhau thì hai đứa như hai đường thẳng riêng biệt. Đôi khi tôi sợ anh không thật lòng hoặc lừa dối mình. Liệu rằng tôi có quá đa nghi và thiếu niềm tin trong mối quan hệ này?
Ngọc Nga
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc