Sau hơn 20 giờ bay từ Mỹ về Việt Nam, Bằng Kiều vẫn lịch lãm và tươi tỉnh, có lẽ nhờ tiết thu Hà Nội. “Bầu” bảo, anh thích mùa thu như bao nhiêu người Hà Nội khác, nên thường chỉ nhận show trong nước vào mùa thu. Trước đêm diễn, Bằng Kiều chia sẻ với VnExpress về âm nhạc và cuộc hôn nhân vừa tan vỡ của anh.
- Trong liveshow lần này, tại sao anh chọn hát cùng Hồ Quỳnh Hương, Thu Minh, Trọng Tấn - những người anh chưa từng kết hợp - thay vì các bạn cũ trong nhóm Quả Dưa Hấu?
- Đầu 🥀tiên tôi ♔cũng có ý định tái hợp Quả Dưa Hấu nhưng các thành viên trong nhóm đều đang bận công việc riêng, chưa sắp xếp được.
Với Hồ Quỳnh Hương, Thu Minh, Trọng Tấn, chúng tôi chưa từng hát cùng nhau nhưng tôi lại tìm được điểm chung với họ. Đó đều là những giọng hát mà tôi rất thích. Ví dụ với Trọng Tấn, chúng tôi không đi chung một con đường nhưng cách hát của cả hai đều rất tình. Dòng nhạc của Trọng Tấn là nhạc đỏ - tưởng khô khan nhưng ai nಌghe anh ấy hát đều thấy sự mượt mà, chan chứa.
- Liveshow này cho anh những cảm xúc khác gì so với liveshow cách đây một năm?
- Liveshow 2012 là chương trình đầu tiên của tôi ở Việt Nam sau khi sang hải ngoại, vì vậy nó giống như sự💃 hội ngộ của tôi với khán giả, ôn lại quãng đường đã qua. Lần này, tôi muốn cống hiến nhiều hơn, mang đến những gì mà tôi chưa có cơ hội thể hiện. Tôi và êkíp đào sâu về nghệ thuật, gạn những gì hay nhất để phục vụ khán giả.
- Người ta thường cho rằng những ca sĩ nếu trải qua nỗi đau, sự đổ vỡ tình cảm thường hát cảm xúc hơn. Điều này đúng sai thế nào với trường hợp của anh?
- Khi hát, nhiều lúc mình phải vay mượn cảm xúc để thể hiện tác phẩm, nhưng tất nhiên những gì vay mượn không thể bằng những gì mình đã trải qua. Nếu bạn đã có sẵn tâm trạng, chỉ việc lấy trong người mình ra thể hiện thì nó thật hơn, dễ chuyển tải hơn đến khán giả. Tất nhiên con người ai cũng muốn mọi việc đều suôn sẻ nhưng không phải ai cũng may mắn trong chuyện hôn nhân.
- Theo thông tin ban tổ chức, anh làm liveshow như cách tâm sự với khán giả về những đổ vỡ tình cảm. Điều này có vẻ trái ngược với tính cách kín đáo của anh. Thực hư thế nào?
- Tôi cho rằng đó là một sự hiểu nhầm. Tôi vẫn tâm niệm, làm nghệ thuật thì hãy lấy nghệ thuật ra chứng minh mình chứ đ𝐆ừng đánh bóng tên tuổi bằng những chiêu trò khác.
Tôi không phản đối những nghệ sĩ mang chuyện riêng tư lên báo. Quan niệm mỗi người một khác nhau. Tôi chỉ muốn mang tới cho khán giả sản phẩm âm nhạc chứ không muốn họ phải bận tâm về chuyện cá nhân. Tất nhiên những người bận tâm đều là những người yêu mến mình nhưng chuyện riêng thì tôi nên giữ riêng cho mình. Mỗi cuộc sống đều gꦍiấu trong nó một câu chuyện khác nhau và chuyện của người nà﷽o thì chỉ có người đó hiểu sâu sắc. Mọi người mổ xẻ, bàn tán chuyện riêng của tôi thế nào cũng không thể tránh khỏi sự phiến diện.
- Vậy khi thông tin anh chia tay vợ loan ra, anh đã đối diện mọi chuyện thế nào?
- Tôi không sốc và không có phản ứng gì. Những người thân của tôi sẽ hiểu. Từ▨ xưa đến nay tôi không phải người hay giải thích, đôi co chuyện bên lề. Những tin đồn về mình, tôi không bận tâm.
- Nhưng chính họ hàng của anh ở Hà Nội khi ấy khẳng định, không thể có chuyện Bằng Kiều bỏ vợ. Anh khó tâm sự, trải lòng với người ngoài, còn với người trong gia đình, tại sao anh cũng giữ kín như vậy?
- Tôi sống lặng lẽ, kín tiếng. Tôi không muốn người thân phải lo𒅌 lắng. Tôi là người hay mang lại niềm vui cho mọi người và giấu riêng nỗi🌳 buồn cho mình.
- Nhưng tin đồn ảnh hưởng tới những người xung quanh, ví dụ như tin anh và Phương Trinh ly dị vì mẹ anh và ba Phương Trinh mâu thuẫn hoặc tin anh có người phụ nữ khác. Vì sao anh không lên tiếng?
- Những♋ người đó hiểu chuyện gì đã xảy ra, nên tôi thấy tin đồn không ảnh hưởng gì. Mình đính chính lại nối thêm nhiều hệ lụy khác, rơi vào bẫy của người ta. 𒊎Tôi ở trong nghề này lâu, tôi hiểu chuyện lắm.
- Người đàn ông giấu nỗi buồn cho riêng mình, ít tâm sự sẽ phải làm cách nào để giải tỏa bản thân, giữ tâm thế cân bằng?
- Với mọi người có lẽ ly 𝔍hôn là chuyện rất nặng nề, nhưng với tôi, mọi chuyện rất nhẹ nhàng. Tôi cho rằng, mỗi cuộc đời, mỗi số phận đều có sự sắp xếp riêng của ông trời nên hãy biết chấp nhận. Tôi có buồn đến đâu, mệt thế nào chỉ cần nhìn con, chơi với con là hết. Bên cạnh đó, tôi còn có âm nhạc. Tôi đi hát mỗi tuần, gặp gỡ khán giả nên cũng được động viên rất nhiều.
- Với tư cách một người cha, anh làm sao để mọi chuyện nhẹ nhàng nhất với các con?
- Đời tôi, tôi luôn dành những thứ🔯 tốt đẹp nhất cho con. Tôi không phải lăn tăn gì về tình cảm, trách nhiệm của mình với con. Dù cuộc sống của tôi thay đổi thế nào thì những gì tôi dành cho mọi người vẫn đầ📖y đủ.
Tụi nhỏ hỏi hoài: "Tại sao bố mẹ không ở cùng nhau". Tôi chỉ biết bảo chúng "Bao giờ các con lớn, các con𒆙 sẽ hiểu". Quan trọng nhất là tôi và mẹ chúng hiện diện trong đời sống của chúng mỗi ngày. Chúng thắc mắc thì thắc mắc nhưng chúng không hề hụt hẫng hay thiếu thốn gì sau khi tôi và Phương Trinh chia tay. Hai đứa nhỏ thì chưa hiểu chuyện nhưng đứa lớn thì biết rõ. Nó cũng biết là mọi người đều yêu t꧃hương nó.
- Các con anh đều có thiên hướng nghệ thuật. Phương Trinh từng nói muốn con nối nghiệp cha. Bây giờ mọi chuyện sẽ thế nào?
- Thì các con tôi vẫn học đàn, học nhảy. Tôi muốn chúng theo nghiệp cha nhưng ở Mỹ, con cái có quyền tự chọn con đường cho mình, chúng thích gì thì sẽ làm điều đó. Tôi không có phương pháp dạy con, tôi để mọi thứ đến thật tự nhiên, không bắt chúng đóng khung v🐻ào điều gì. Tôi chỉ làm những gì để các con tôi hiểu chúng được yêu thương. Tôi thấy nhiều người rất khắt khe với con cái nhưng chúng vẫn hư. Con mình ngoan thì đó là cái may của mình.
- Từ khi sang hải ngoại, vì sao anh không còn sáng tác nữa?
- Ngày xưa tôi viết để thể hiện, chứng tỏ mình cũng biết sáng tác. Khi chín chắn hơn, tôi nghĩ ông trời giao cho mỗi người một n𒈔hiệm vụ. Người ca sĩ thì nên hát, còn viết nhạc hãy để cho nhạc sĩ. Nên cố gắng làm tốt nhất cái mình được giao còn ôm đồm quá thì khôꦺng tốt. Chuyện mình giỏi hay tệ khán giả sẽ biết.
- Vậy sao ngoài hát, anh còn tham gia đóng kịch?
- Gia đình tô൩i gồm mẹ và các anh chị đều hoạt động bên sân khấu nên việc đóng kịch với tôi là thứ đã nằm trong máu. Tôi tham gia cho 🦩vui, thỉnh thoảng làm mới mình. Hơn nữa việc đóng kịch cũng là thứ bổ sung cho ca hát.
- Vậy thời gian ngoài nghệ thuật và chăm con, anh làm gì?
- Tôi dành thời gian cho vườn cây, ao cá. Có thể tôi hơi già trước t💧uổi. Ngay từ hồi nhỏ tôi đã thích gần gũi thiên nhiên. Nhiều người chơi cây chuyê🎃n nghiệp cũng chơi từ rất trẻ, không chỉ mình tôi.
- Cuộc sống hải ngoại thay đổi con người anh thế nào?
- Con người mình thay đổi mỗi ngày, chỉ có điều theo chiều nào thôi. Ở Mỹ, tôi sống ở khu Little Sài ♒Gòn, văn hóa Việt rất rõ, sát cạnh đó là cộng đồng văn hóa Mỹ. Tôi thấy mình may mắ📖n học được cái hay của hai nền văn hóa, những cái dở thì mình cố gắng bỏ đi. Tôi cố sống tốt hơn mỗi ngày.
- Có bao giờ anh nghĩ văn hóa Việt quá đậm trong con người anh và văn hóa Mỹ quá đậm trong con người Phương Trinh là lý do cho sự chia tay?
- Tất cả đều do trꦺời sắp đặt, tôi không nặng nề suy xét. Cũng có thể nói là tôi duy tâm. Tôi đi cả chùa v💮à nhà thờ. Tôi thích học cái hay của những tôn giáo khác nhau. Tôi không gò bó mình vào những khuôn phép khô cứng.
Ngọc Trần thực hiện