Tôi khá nội tâm và trầm tĩnh. Mẹ mất sớm, nhà ngoại cách 130 km. Chị chồng sắp sinh nên bố mẹ chồng gác lại công việc lên thành phố để chăm sóc. Mẹ chồng tôi hiền, thương con thương cháu, chỉ là bà nói rất nhiều. Bố chồng từng bị tai nạn ảnh hưởng đến đầu nên dễ cáu 🥂bẳn, thậm chí chửi thề rất to. Tôi bị chỉ định mổ lấy thai vì cạn ối, bé ra sớm một tuần. Tôi còn nhớ cảm giácꦜ nằm ở phòng hồi sức, mẹ chồng vào bế rồi nựng cháu, còn tôi hết thuốc tê nằm bên cạnh liên tục than đau nhưng chẳng ai ngó tới. Vật vã ban ngày, ban đêm vết mổ còn đau nhưng bà yêu cầu nằm nghiêng để cho con bú; tôi nói đau lắm mẹ, bà bảo đau cũng ráng chịu.
Bà chăm sóc tôi rất chu đáo; sáng chồng tôi đi chợ, bà nấu ăn, giặt giũ quần áo của c💜on, dọn dẹp nhà cửa. Chồng tôi cũng rất tốt, thu nhập anh khá nên chi tiêu thoải mái. Anh luôn ở bên cạnh tôi từ lúc sinh đến giờ, tôi cần gì anh lập tức làm và không ý kiến. Tôi ít sữa, liên tục bị ép ăn cơm nóng, lúc bế con thỉnh thoảng bà lại trách tôi ít ăn nên không có sữa cho cháu bà. Tôi cảm thấy mình vô dụng. Bà muốn được ở cùng phòng với tôi để ban đêm chồng tôi được ngủ (anh làm việc cả ngày rồi) nhưng anh không chịu. Vậy nên khoảng 2-3h sáng bà lại sang phò𒁏ng xem tôi có cần giúp gì không vì sợ tôi đánh thức chồng dậy để nhờ vả. Mỗi lần bà sang lại nói nhiều, tôi càng thêm mệt mỏi. Tôi đã trau dồi rất nhiều kiến thức để nuôi con khoa học, tất cả đều đổ bể vì mẹ chồng không chịu; bà rất mê tín, mỗi lần bà nói gì tôi chẳng buồn nói lại nữa.
Tôi cảm thấy mình dần kiệt sức vì thức đêm, vì đau vết mổ, thêm áp lực mất sữa, lại ám ảnh những tiếng càu nhàu của mẹ chồng và chửi thề của bố chồng. Tôi thậm chí lầm lì hơn, không nói chuyện với ai, chỉ nhốt mình trong phòng với con. Chỉ mới 10 ngày thôi, trận chiến nuôi con còn kéo dài nữa, làm sao vượt qua 🌸được khủng hoảng tâm lý hiện tại?
Quỳnh
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.