Nhà tôi ở Bắc Ninh, hai vợ chồng đều thuộc thế hệ 9X, chồng làm đầu bếp cho một nhà hàng ở thị xã, còn tôi đi xe máy 30 km mỗi ngày làm việc trong một công ty Y t✱ꦓế tại Hà Nội.
Do đặc thù công việc của chồng buổi t🔯ối về nhà rất muộn, thường từ 11h - 12h đêm. Công việc của tôi cũng đi làm xa và về muộn nên việc đưa đón con đi học về, cho con ăn uống đều nhờ ông bà nội trợ giúp. Chồng tôi đứng bếp chính nên gần như không có ngày nghỉ, chỉ nghỉ khi ốm mệt hoặc gia đình có việc quan trọng. Mỗi sáng khi con dậy đi học anh vẫn còn ngꦛủ do đêm về muộn, chiều con đi học về thì bố đã đi làm.
Thời điểm năm 2020, do một số vấn đề trong công việc, cùng với việc có quá ít thời gian dành🌟 cho gia đình, chồng tôi quyết định nghỉ việc. Với tay nghề nấu nướng nhiều năm, nhà có sẵn mặt bằng mặt đường thuận lợi, chồng bàn với tôi sẽ vay mượn để sửa lại nhà, mở nhà hàng tự làm chủ.
Ban đầu tôi khá lo lắng, nhưng nghĩ lại tôi không thể tiếp tục công việc làm thuê đi lại 60 km mỗi ngày được mãi. Mặt khá🃏cꦫ tôi tin tưởng vào khả năng của chồng. Thế là hai vợ chồng quyết định cùng nghỉ việc để khởi nghiệp kinh doanh, với số vốn vỏn vẹn 80 triệu đồng cùng hai trái tim liều lĩnh.
Ban đầu, chúng tôi lên kế hoạch vay vốn ngân hàng thế chấp bằng chính sổ đỏ miếng đất mặt đường đang có, khoản vay chia thành các hạng mục:
- Chi phí sửa chữa, cải tạo lại nhà. Toàn bộ tầng 1 dùng để làm nhà hàng và bếp, tầng 2 là phòng ngủ của gia đình.
- Chi phí mua sắm đồ đạc, nội thất cho nhà hàng, từ bàn ghế, điều hòa, quạt, bếp, xoong nồi bát đĩa, biển hiệu quảng cáo....
- Chi phí tìm nguồn hàng, nhập nguyên liệu...
Tổng số tiền vay vốn là 850 triệu đồng. Lúc đó tôi run lắm, tính thêm những khoản phát sinh hàng tháng như tiền thuê nhân viên, điện n𝓀ước... mỗi tháng bọn tôi phải có lãi ít nhất 30 triệu đồng mới đủ để hòa các chi phí. Với một quán ăn non trẻ như vợ chồng tôi, liệu điều đó có khả thi? Nhưng được chồng động viên🃏, tôi vẫn quyết cùng chồng làm.
Đầu tiên là sửa nhà để biến nhà ở thành nhà hàng. Chúng tôi đập thông các bức tường để có một mặt bằng chung đủ lớn để setup bàn ghế. Khu vực bếp được cải tạo lại thành một khu𝔍 vực riêng biệt, có bàn lớn ngăn🐲 với không gian bên ngoài. Đây sẽ là khu vực chồng tôi đứng bếp chính.
Ngoàﷺi ra, tôi tạo điểm nhấn 🔴cho quán bằng những bức tranh treo tường và một khu vực riêng có nền hoa trang trí, phục vụ cho việc tổ chức hội nghị, đặt tiệc hay tổ chức sinh nhật tại quán - đây cũng là nơi check in được khách hàng yêu thích.
Về đồ đạc, nội thất, có một kỷ niệm đau thương là để tiết kiệm chi phí, tôi đã chọn mua lại bàn ghế cũ của một người rao bán thanh lý trên mạng với lý do đóng cửa quán ăn. Nhìn ảnh còn khá mới nhưng khi nhận hàng thì đều là bàn ghế đã cũ, có cái còn hỏng, gãy, không thể sử dụng được. Lúc đó tôi ức đến bật khóc, vậy là mất một khoản tiền trong khi cả hai đều đang rất khó khăn. Rút kinh nghiệm từ bài học đó, mọi món đồ trong quán từ cái cốc uống nước, lọ tăm, hộp gia vị, đũa thìa... vợ chồng tôi đều tự tay đ🦹i chọn để𒁃 có sự đồng bộ.
Cho đến nay đã 3 năm quán ăn của vợ chồng đi vào hoạt động. Mặc dù gặp rất nhiều khó khăn từ dịch covid phải đóng cửa cả tháng, cạnh tranh với các cửa hàജng khác, bị lấy mối hàng không chất lượng, và cả rất nhiều lần thử nghiệm món mới không thực sự thành công... Đến nay quán đã đi vào ổn định, có lượng khách quen và có tiếng tại khu vực tôi sinh sống.
Nếu ngày ấy không liều lĩnh biến nhà ở thành nhà hàng, có lẽ giờ đây cuộc sống của tôi vẫn thế, chỉ là già đi thêm 3 tuổi. Nhưng nhờ sự liều lĩnh đó đã cho tôi 3 năm trải nghiệm vô giá, mặc dù vẫn chưa trả được hết nợ, nhưng tôi tin tưởng vào sự phát triển của quán, cũng🐲 như tin vào tương lai tốt đẹp sau này.