Tôi là tác giả bài viết "Bế tắc vì sự phức tạp của nhà chồng”. Sau khi chia sẻ câu chuyện của mình, tôi đã nhận được những lời động viên chân thành và lời khuyên hữu ích, ít ra là trong tư tưởng tôi lúc này tự nhiên thấy nhẹ nhõm đến lạ. Thực lòng rất cảm ơn các anh các chị.
Tuy nhiên, cũng có một vài ý kiến cho rằng tôi ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho mình, tôi cũng biết rằng, họ không phải hoàn cảnh của tôi, sẽ không thể nào hiểu được. Tôi cũng muốn nhắn với anh Buicongthanh341963 một điều rằng, nếu anh là một người con dâu, ở chung với mẹ chồng, bị động thai nằm viện mà không vào thăm một lần, chứ đừng nói là chăm thì anh nghĩ sao? Khi tôi khỏi, về nhà cũng chả thèm hỏi thăm xem cháu còn hay mất.
Rồi anh sinh mổ, cả hai con mà bà không hề ngủ cùng lấy một đêm, nhà bà ngoại xa cách mấy trăm km, chỉ có một mình tôi, cơm nước, tự nấu lấy ăn trong khi bà còn bận tiếp chuyện mấy bà hàng xóm sang chơi và ngày nào cũng vậy. Hồi ông còn sống, hai ông bà suốt ngày cãi vã, có tiền toàn bị thằng cháu quý hóa gạ mua đồ, vì cậu ta bán hàng đa cấp thì anh sẽ biết tại sao tôi lại nói là mẹ tôi vô tâm.
Còn đối với bố chồng, tôi dõng dạc mà nói rằng, khi bố mệt không ăn được cơm, chỉ có tôi chứ không phải là ai khác chạy đi mua thuốc thang, mua cháo, phở cho cụ. Để rồi có hôm ông lại bảo là tôi mua thuốc rởm cho ông uống vì ông đi điều tra xem tôi có mua thuốc hiệu ông bảo không. Bà bán hàng không biết tôi nên bảo tôi không mua ở đấy. Kể cả con trai hay con gái, không ai quan tâm ông được như tôi.
Còn việc chồng tôi nghỉ việc chăm cụ, nếu tôi ích kỷ thì tôi có để như thế không? Vấn đề là các chú tôi còn khỏe và có điều kiện hơn rất nhiều nhưng lại o ép mẹ tôi, mẹ tôi cũng đành chấp nhận. Con cái chăm cha mẹ già là đương nhiên, thế nhưng các chú đùn đẩy, trốn tránh trách nhiệm vì chả còn được hưởng tí lợi lộc nào cả, mẹ tôi thì già rồi. Nói ra điều này tôi cũng đau xót lắm.
Chuyện tôi tưởng chỉ xảy ra trong phim ảnh nay lại xảy ra trong chính ngôi nhà của mình. Nếu chúng tôi có điều kiện để nuôi bà nội thì chẳng có gì phải phàn nàn cả, mình sống thế nào sau này con cái đối đãi với mình như thế. Việc này tôi c🃏ũng tâm sự với chồng để cùng nhau tìm cách giải quyết, thế nhưng chồng tôi cũng chỉ biết chán nản, tiêu cực chứ không dám lên tiếng, còn bảo với tôi: "Muốn chết đi cho xong, chả ai coi anh ra gì". Tôi nói thêm để mọi người hiểu thôi chứ không phải thanh minh này nọ. Một lần nữa tôi chân thành cảm ơn những ý kiến đóng góp của các anh các chị.
Vân