Dù có nói gì đi chăng nữa thì đó vẫn là lỗi bố mẹ 💛đã gây ra, khiến các con phải chịu đựng, buồn phiền. Lẽ ra ở tuổi lên 10, một đứa bé cần được sự yêu thương, chăm sóc của bố mẹ, được vui đùa vô tư bên chúng bạn, vậy mà bố đã đặt một gánh nặng lên vai con, làm ꦗtổn thương trái tim con mà có lẽ chẳng bao giờ vết thương đó lành được.
Giờ con là người đàn ông duy nhất trong nhà, bố mong con hãy mạnh mẽ, vững vàng, là chỗ dựa cho mẹ và các em. Bố biết đòi hওỏi vậy ở một đứa trẻ lên 10 thật là ngu xuẩn nhưng không còn cách nào khác là mong muốn thế. Hy vọng con trưởng thành sẽ là người đàn ông tốt, sống có trách nhiệm, biết yêu thương mọi người...
Gần 5 năm bố bước chân ra khỏi nhà để tìm tới chân trời khác, ở đất nước khác, hy vọng sau này tạo lập 𓆉được một tương lai tốt hơn cho các con, xây dựng công ty nhà mình lớn mạnh hơn. Công ty mà bố đã bỏ bao nhiêu tâm huyết cùng mẹ con đặt cược vào nó. Cuối cùng chưa làm được điều gì thì gia đình mình đã tan nát. Nhiều lúc bố cũng không hiểu mình đã cố gắng vì cái gì và để làm gì. Ký vào đơn ly dị rồi ôm các con lần cuối trước khi lên máy bay quay trở lại đất nước xa lạ kia, bố thấy trống vắng, như đang bay vào một khoảng không vô tận.
Bố muốn chiếc máy bay chở bố cứ bay mãi, bay mãi để không phải đặt chân xuống mặt đất, không phải đặt chân xuống hiện tại, cái hiện tại mà đối với bố chẳng còn nhiều ý nghĩa. Cảm giác hối hận khi đánh mất con lại một lần nữa trào lê🎃n trong tim bố. Con chắc vẫn nhớ khi bố về nước và cả nhà mình đi biển, lúc đó con vẫn còn bé tí, chưa đi học lớp một. Một ngày biển động, chẳng có ai ra biển cả, vậy mà hai bố con đi tắm và đùa với những con sóng lớn. Con đã rất thích thú khi bố ôm để chơi trò núp sóng. Rồi một cơn sóng lớn bất ngờ ập tới đập văng con ra khỏi tay bố, chỉ trong chớp mắt, bố đã chộp được lấy con khiến con sóng hung dữ đó không lôi con đi mãi mãi vào lòng biển.
Bố sợ hãi tột độ và cho tới lúc này vẫn còn ân hận, không biết sẽ sống ra sao nếu như ꦫhôm đó đánh mất con. Vậy mà cảm giác đó lại một lần nữa ập đến khi bố nghe nói mẹ đang đưa hai con ra sông và gieo mình xuống nếu bố đòi nuôi một trong hai anh em. Con chắc không biết trong lòng bố sợ hãi tới mức nào đâu, bố đã phóng xe như điên dại ra bờ sông, 🌱nếu thấy cảnh đó chắc bố cũng chẳng thể sống nổi. Thật may, đó chỉ là lời nói dối của mẹ. Chính vì điều này mà bố đã không giành lấy một trong hai con bằng được, bố để lại hết những thứ quý giá nhất của mình cho mẹ con.
Khi lên máy bay bố vẫn nghĩ chỉ cần mẹ con biết lỗi, biết xin lỗi là bố sẽ bỏ qua tất cả để các con lại được ở bên bố như ngày nào. Thế nhưng mẹ các con là người hiếu thắng, chưa bao giờ biết đúng sai. Giờ bố cũng không muốn nói ai đúng ai sai, ai thắng ai thua bởi chuyện đó của người lớn. Bố chẳng thể gọi điện được cho các con, h𝔉ai cái T💝ết các con cũng không được về nhà nội. Ngay cả khi biết ông nội bệnh nghiêm trọng, mẹ con cũng không cho về thăm. Có lẽ mẹ con nghĩ rằng mình đã thắng.
Bố biết trong đầu con có những câu hỏi mà không thể giải thích khi con ngồi im lặng một chỗ, ai hỏi gì cũng không nói, chỉ khóc. Có lẽ đó là những giọt nước mắt tủi hờn, không thể tự mình giải thích. Bố muốn con hiểu đó là🐷 chuyện của người lớn, khi lớn lên chắc con sẽ rõ hơn, thế nhưng con phải biết điều này: "Một người đàn ông cái gì họ cũng có thể bỏ qua được, nhưng thứ họ không bao giờ tha thứ đó là bị coi thường và mất niềm tin". Bố mong con trưởng thành sẽ lấy được một người vợ yêu thương con, tôn trọng con, cùng cố gắng bên nhau để vun đắp cuộc sống gia đình.
Giờ mẹ con lao vào những thứ hoang đường, hư hư thực thưc, mờ mờ ảo ảo..., bỏ mặc các con, tìm kiếm nhữ thứ phù phiếm. Bố không biết với lối suy nghĩ đấy, với việc làm đấy các con có trưởng thành được không. Dù sao bố cũng mong con hãy mạnh mẽ lên. Không bên con nhưng ♋bố luôn yêu thương con. Bố sẽ vẫn sống tốt, sống đàng hoàng như con người mình từ trước tới nay. Con chưa bao giờ không có bố, chẳng qua bố không ở gần con mà thôi.
Thịnh
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc