From: Lai Thai Duong
To: [email protected]
Sent: Friday, January 07, 2005 4:27 PM
Subject: Chi con lai vi dang.
Chẳng ai có thể duy trì trạng thái tức giận được mãi. Dù thế nào thì sự phẫn nộ của dư luận về cách hành xử lâu nay của Liên đoàn Bóng đá Việt Nam cũng sẽ qua đi, cả việc chỉ trích, người sẽ từ chức, người sẽ thăng tiến, người bị kỷ luật...
Cái để lại trong lòng mọi người lâu dài hơn cả, dường như là sự chua chát và nỗi đau. Việc đổ bể “vụ Letard”, xét cho cùng, chỉ là một mắt xích trong cả một hệ thống lạc hậu, bảo thủ và trì trệ từ nhiều năm nay của bóng đá Việt Nam. Cho đến lúc này, khi một quan chức của Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) buộc phải từ chức vì bất khả kháng, một số quan chức khác vẫn đang tìm cách chối quanh hòng tránh né trách nhiệm. Lý do của việc như vậy nằm ở những gì báo chí đã và đang tiếp tục nêu ra.
Biết bao công sức nhọc nhằn, bao tiền của đã đổ ra cho môn bóng đá kể từ khi quay trở lại đấu trường khu vực đến nay. Hãy cứ thử so sánh lượng tiền của đầu tư cho bóng đá nam so với bóng đá nữ, với cờ vua, với các môn võ thuật, hay lượng tiền đầu tư cho phòng thí nghiệm của các nhà khoa học chẳng hạn, mới thấy thật là cay đắng cho bóng đá nam. Rốt cuộc, sau hơn chục năm, chúng ta chẳng những không tiến lên mà lại còn thụt lùi. Về đẳng cấp, rõ ràng hiện nay chúng ta không thể so sánh với Thái Lan, song ngay cả đến Malaysia, Indonesia, Myanmar... ta cũng kém. Tuyến trẻ, điểm then chốt cho sự kế thừa, chúng ta có con số tiến gần đến không. Ngay tiền đầu tư cho trường đào tạo cầu thủ trẻ cũng bị cắt xén phân nửa chỉ vì một sự tắc trách không thể tha thứ. Khi kể về “chiến tích” của một quan chức VFF vừa từ chức, người ta kể về việc xây được một cái trụ sở cơ quan. Không hề có một chút gì đó gọi là đổ chất xám ra cho bóng đá nước nhà. Bởi cái dự án mục tiêu là do FIFA soạn thảo, chứ VFF chẳng có tí công lao nào. Có chăng là việc xin tiền tài trợ. Chúng ta không hề có một cơ chế chuyên nghiệp, khi mà các CLB tự thân vận động, tự làm tự ăn, và VFF hầu như chẳng có quyền lực gì đối với họ.
Sau hơn chục năm hội nhập, sau hơn 4 năm làm bóng đá chuyên nghiệp, chúng ta quay trở lại vị trí xuất phát, tồi tệ hơn về hệ thống, về cơ chế, về đẳng cấp. Hơn cả, bóng đá nam đã mất đi lòng tin của người hâm mộ.
Sự việc còn chưa kết thúc, đã thấy được vị đắng trên môi. Có lẽ, chúng ta nên ủng hộ sự xuất hiện của những ông bầu tư nhân, những người dám nghĩ, dám làm và dám chịu trách nhiệm, trong bộ máy lãnh đạo VFF, kể cả ở UBTDTT. Hôm nay, chúng ta mất 3 tỷ đồng, nhưng nếu vẫn duy trì bộ máy như hiện tại, tương lai sẽ là mất 30 tỷ, thậm chí 300 tỷ. Bạn có thể cho rằng tôi cố ý ngoa ngôn. Nhưng hãy cứ nhìn SVĐ Mỹ Đình, trị giá 150 triệu đôla Mỹ, và xem những giải trình của thanh tra Nhà nước. Hẳn là bạn sẽ còn nghĩ tới con số lớn hơn con số mà tôi đưa ra.