*Sevilla - Inter: 2h thứ Bảy 22/8, giờ Hà Nội.
Sevilla không giành danh hiệu nào trong 50 năm, cho đến khi họ đoạt Cup UEFA - tiền thân của Europa League - năm 2006. Năm 2007, họ đoạt Cup này꧒ một lần nữa. Rồi liên tiếp các năm 2014, 2015, 2016, Sevilla đều đăng quang, khi giải mang tên Europa League. Đây là thành tích chưa từng có trong lịch sử.
"Đó là một khoảnh khắc quan trọng", cựu thủ môn Andres Palop, người từng bắt cho Sevilla và đoạt Cup UEFA 2006, nói với tờ The Athletic. "Đó là năm kỷ niệm sinh nhật của CLB, đã rất lâu đội bóng không được mừng chiếc cúp nào, trong khi kình địch𒆙 hàng xóm Real Betis vừa giành Cup Nhà Vua. Đoạt Cup UEFA là một bước tiến đáng kể, gần như một sự tái sinh. Rất nhiều cầu thủ chúng tôi chưa từng biết đến vô địch châu Âu là gì. Chúng tôi như thể bị🥀 đắm chìm vào cảm giác đá một trận chung kết như vậy, gần như bị nghiện".
Sevilla là một trong những đội bóng lớn nhất Tây Ban Nha, nhà vô địch La Liga mùa 1945-1946 và giành ba Cup Nhà Vua giai đoạn 1935-1948, nhưng họ chỉ giành thêm một danh hiệu nữa suốt từ mùa giải 1968-1969 đến 2000-2001, là chức vô địch giải hạng Nhì Tây Ban Nha. Khi Palop đến Sevilla từ Valencia vào năm 2004, Sevilla không phải đội bóng lớn nhất của thành phố. Họ chờ đợi một ꦯkhoảnh k💛hắc để tái sinh.
Ngay mùa giải sau, Palop lại trở thành nhân vật chính khꦡi đánh đầu ghi bàn ở phút 93 trong trận gặp Shakhtar Donesk ở vòng 1/8 Cup UEFA. Trận chung kết, S꧅evilla gặp đồng hương Tây Ban Nha Espanyol tại Glasgow, và thủ môn này đẩy được ba quả sút penalty trong loạt luân lưu, giúp Sevilla một lần nữa đăng quang.
"Chúng tôi bắt đầu nghĩ rằng cảm giác đăng quang giải này thật thân thuộc với Sevilla", Palop lý giải. "Tôi đóng vai trò quan trọng, rồi nhiều năm sau, Ste🌄phane Mbia ghi bàn ở phút cuối trước Valencia, đưa Sevilla vào chung kết năm 2014𒉰. Nó là một dạng hào quang tỏa quanh đầu Sevilla, và dường như giải đấu này luôn mang điềm lành đến cho đội bóng".
Có chút gì đó thuộc về tiềm thức như thể Sevilla được sinh là để dành cho Europa League, và giải đấu này yêu họ. Họ đã ghi những bàn quan trọng ở phút cuối, hế🍸t Palop, Mbia lại đến Antonio Puerta hạ Schalke ở những phút cuối cùng hiệp phꦓụ bán kết lượt về năm 2006. Họ đã ngược dòng, thậm chí trước kình địch cùng thành phố Real Betis ở vòng 1/8 mùa 2013-2014. Họ đánh bại Benfica bằng loạt luân lưu ở chung kết năm 2014. Năm 2015, họ thắng ngược Dinipro 3-2, rồi tiếp tục làm điều đó năm 2016 để đánh bại Liverpool của Jurgen Klopp.
Ở trận bán kết với Man Utd hôm 16/8, thủ môn Yassine Bounou chơi như lên đồng. 13 năm trước đó, như vừa kể, Palop lên tham gia pha phạt góc phút 🌱cuối, và𒊎 có được bàn gỡ hòa 2-2 ngay tại sào huyệt của Shakhtar ở Ukraine.
Chủ tịch Sevilla, Pepe Castro, lý giải điều này một cách đơn giản. "Sevilla thắng vì chúng tôi muốn thắng", ông từng nói trên Guardian. Có một nguyên tắc cơ bản mà Castro chỉ ra: Sevilla không chỉ có sự khiêm tốn, tham vọng và đam mê với Europa League mà họ còn cảm thấy đây là giải "đáng thi đấu nhất và phù hợp nhất" với hoàn cảnh. "C🍎hẳng có đội nào", Castro nói, "đặt cược vào Europa League như chúng tôi. Ngân sách 🥂Sevilla chưa đến 200 triệu euro, trong khi các đội khác có từ 500, 600, 700 triệu trở lên. Thực tế là giải này vừa vặn với tham vọng của Sevilla, và chúng tôi muốn thắng".
Cựu HLV Sevilla, Unai Emery, từng nói: "Dự vòng loại Champions League cũng tốt, nhưng không gì sánh bằng cảm giác cầm trên tay một chiếc cúp". Nó trở thành mục tiêu của Sev♚illa.
"Champions League đúng là danh giá thật đấy, nhưng một đội như chúng tôi phải đá đến bao giờ mới giành được nó đây, hoặc mọi người có thể nói thế này cũng đúng: Đó là nhiệm vụ bất khả thi", ông Castro nói. "Chạm tay vào những chiếc huy chương, cầm tay nâng cúp, cảm giác đó là độc nhất. Anh không thể diễn tả được cảm giác này bằng lời nói hay viết nó ra giấy.🔜 Với bất cứ cầu thủ nào mới gia nhập Sevilla, họ đều được Chủ tịch dẫn đi xem phòng truyền thống với những chiếc cúp Europa League, và tôi nói với họ rằng, đội bóng cần nhiều cúp thế này hơn nữa. Chúng ta cùng nhau hợp tác, viết nên lịch sử".
39 cầu thủ Sevilla khác nhau đã dự các trận chung kết Europa League các năm qua. Ba HLV từng làm việc: Juande Ramos, Unai Emery và Julen Lopetegui. Thậm chí Chủ tịch cũng thay. Jose Castro Carmona, hay gọi thân🧜 mật là Pepe Castro, được bổ nhiệm vào năm 2013. Trước đó, Chủ tịch Sevilla là Jose Maria dඣel Nido. Nhưng đội bóng vẫn giữ vững quan điểm - đề cao Europa League.
Đội hình Sevilla mùa này chỉ còn hai người đá chính từ năm 2014 là Carrico và Vitolo. Jesus Navas từng là thành viên Sevilla năm 2006 và 2007. Ever Banega là người duy nhất còn sót lại từ năm 2016. Trong 11 người đá chính trước Man Utd ở bán kết, chỉ có hai còn sót lại từ mùa trước. Giám đốc Thể thao Monchi đã xây dựng một độ♚i bóng mới ở mùa này: Mua 14, bán 15 cầu thủ🌱. Một HLV mới cũng đến, là Jose Lopetegui, người giúp Sevilla lột xác.
Palop đề cao vai trò của Mo🍃nchi: "Ông ấy là trung tâm của dự án này. Đây là người hiểu Sevilla nhất. Không chỉ các công việc 'bàn giấy', Monchi còn rất hiểu cầu thủ và HLV. Các cầu thủ mới đến phải hiểu được ý nghĩa của màu áo này. Monchi rất được tôn trọng vì lẽ đó, mọi điều ông ấy nói đều có trọng lượng".
Castro thì ca ngợi các CĐV. Mô hình hoạt độn𒐪g của Sevilla xoay quanh các hội viên gọi là Sevillistas. Bản thân Castro đã mua vé cả mùa ở khu khán đài phía bắc tròn 14 năm. Hầu hết thành viên BLĐ cũng như vậy. Có một bức ảnh chụp tấm thẻ thành viên của Giám đốc quan hệ công chúng CLB, ông là thành viên số 378 trong số hơn 40 ngàn hội viên của đội. Sau những chiếc cúp giành được, họ ôm nhau, và tất cả cùng hát.
Trong lễ kỷ niệm sinh nhật năm 2005, ca sĩ El Arrebato đã sáng tác tặng Sevilla bài hát của CLB. Nó trở thành một tro𓆏ng những bài ca phổ biến nhất của các đội bóng tại Tây Ban Nha và single này bán chạy thứ hai Tây Ban Nha trong hai năm liền.
Sau khi hạ Man Utd, toàn đội Sevilla đã cùng nhau hát vang bài truyền thống. Castro đang dự định làm điều tương tự, khuấy động SVĐ không khán giả ở Cologne, bằng bài ca truyền thống của Sevilla, khi đấu chung kết với Inter hôm nay. Họ 𓆉muốn đưa thêm một chiếc cúp Europa League nữa về phòng truyền thống.
Đỗ Hiếu