Tác giả bài viết là mẹ của một cậu con trai nhỏ bị bệnh ung thư - cu Ben. Suốt một thời gian dài chị cùng gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và cả những tấm lòng cảm thông chia sẻ của cộng đồng, giúp con chiến đấu chống lại bệnh tật. Chị phải hy sinh công việc, nhà cửa, bản thân... để đưa con sang Singapore chữa bệnh. Nơiﷺ đất khách quê người, sự đau đớn triền miên của cậu bé; hoặc niềm vui mỗi lần con nhấc được chân lên,😼 rồi cất từng bước đi khó nhọc... đều khiến chị rơi nước mắt và chia sẻ về quê nhà cho người thân, bạn bè. Đằng đẵng hơn một năm trời, r🌺ồi mọi người nhận được thư của chị, hồ hởi báo tin mừng Ben đã hồi phục tốt và được bác sĩ cho xuất viện về Việt Nam. Thế mà chưa hết vui, hai tháng sau cậu bé đột ngột qua đời khiến nhiều trái tim đau xót. Hiểu được sự đau đớn của những bệnh nhi ung thư, từ đó, người mẹ quyết tâm tìm mọi cách để giúp đỡ các💦 em bé mắc căn bệnh hiểm nghèo này. Ba năm nay, chị sáng lꩵập tổ chức tình nguyện Nụ cười của Ben - Ben's Smile nhằm giúp bệnh nhi ung thư, cũng để tưởng nhớ Ben - đứa con trai mãi mãi 5 tuổi của chị. |
Cách nay hơn ba năm, vào một ngày cuối tháng 1, Ben của tôi cũng có kiểu nằm như thế. Kiểu "chữa cơn đau" mà thằng bé tự nghĩ. Tô🏅i bàng hoàng nhận ra, đứa tr🎉ẻ nào bị ung thư giai đoạn cuối (dù tên gọi bệnh khác nhau) cũng có kiểu nằm như thế này.
Cháu Bùi Hoàng Tú mà tôi đang gặp được 7 tuổi, vào viện từ năm mới 3 tuổi vì căn bệnh u nguyên bào thần kinh (khối u sau phúc mạc). 7 tuổi, thằng bé chỉ nặng có 10 kg, da bọc xương vì đau ốm liên miên từ lúc mười mấy tháng. Hồi ấy bác sĩ c🍨hẩn đoán bị bệnh hen suyễn. Sau khi phát cơn đau dữ dội trong 𒈔bụng, Tú đã được Bệnh viện Quy Nhơn phát hiện ung thư, mổ lấy khối u và chuyển vào Ung bướu. Hiện bệnh của Tú trong giai đoạn tái phát, chữa trị khó.
21/12/2010 là một buổi chiều bận rộn của nhà BSC, với việc vừa tổ chức tiệc Giáng Sinh sớm cho các bé, vừa phụ giúp việc lắp đặt 50 cái giường mới do công ty Gỗ Đức Thành tài trợ cho khoa Nhi. Phòng số 4 là căn phòng đầu tiên có giường mới. Tú đã được mẹ đặt nằm trên chiếc giường mới, thay vì nằm dưới đất. Lẽ ra, Tú có thể vui và tôi có th♔ể vui. Nhưng tôi không thể vui vì tư thế của Tú nằm, vì khuôn mặt c𓃲ủa thằng bé không còn nhìn thấy. Nỗi đau đớn, sự câm lặng, sự đơn độc... là tất cả những gì tôi thấy ở Tú.
Bé Bùi Hoàng Tú cong gập người để giảm cơn đau, tại Bệnh viện ung bướu TP HCM. Ảnh: Ben Khôi |
Ngày 31/12/🐭2010, Tú là một trong hai đứa bé của khoa Nhi đã có máu để tr🉐uyền, nhờ chương trình hiến máu và hiến tiểu cầu của tình nguyện viên tổ chức Nụ cười của Ben.
Ngày 3/1/2011, ba của Tú kể cho tôi nghe: Sau khi truyền hồng cầu lắng vào chiều 31/12, Tú liên tục bị s🌊ốt cao, ăn gì cũng ói. Miệng và họng cháu bị lở, cháu luôn bứt rứt, đập tay𝓰 vô đầu. Nhờ bác sĩ Thủy phát hiện kịp cháu bị giảm bạch cầu, cô ấy chích cho một mũi bạch cầu mới đỡ.
"Gia đình chúng tôi ngoài Quy Nhơn còn 2 cháu nữa (anh của Tú 10 tuổi, đứa em thì 3 tuổi gửi ở với ông bà nội. Ngày Tú chưa bị bệnh, gia đình chúng tôi sống nhờ nghề đi biển. Mẹ cháu mấ🃏y ngày nay bị suy nhược thầ𝓀n kinh, hạ can xi, vừa cấp cứu bên Bệnh viện Nhân dân Gia Định...", người cha nói.
Hai vợ chồng đã phải bỏ hết công ăn việc làm, bỏ cả con cái ngoài quê để mấy năm nay túc trực ở bệnh🥂 viện tại Sài Gòn chăm sóc bé Tú.
Các bác sĩ khoa Ung bướu Nhi, Bệnh viện Ung Bướu TP𝄹 HCM cho biết, gần như không thể điều trị khỏi căn bệnh của bé Tú. Giải pháp duy nhất là những lúc bệnh trở nặng thì phải nhập viện.
"Do Tú vừa điều trị bằng hóa chất nên bé cầnꦇ phải hỗ trợ các loại thuốc đặc trị và máu. Bé đã qua tuổi được bảo hiểm chi trả hoàn toàn nên gia đình phải chi 20% viện phí. Đắt nhất là tiền mua máu và các loạ🥃i thuốc đặc trị vốn có giá rất cao", một bác sĩ nói.
Bạn có thể liên hệ giúp bé Tú: Văn phòng khoa Nhi, khu B tầng 2, Bệnh viện Un𓃲g Bướu TP HCM, số 3 Nơ Trang Long, quận Bình Thạnh, TP HCM (gặp y tá Th👍anh hoặc y tá Chi); hoặc điện thoại gặp ba bé Tú 0122-277-0083. |
Ben Khôi - Thiên Chương