Người gửi: Vu Tien Cuong
Gửi tới: Ban Văn hóa
Tiêu đề: Gửi ban biên tập
Đọc bài viết của bạn đọc Thuý Dung trên VnExpress tôi cũng hoàn toàn đồng tình với những gì tác giả nêu lên. Riêng tôi cũng có một số "bức xúc" khi coi những tập vừa rồi của bộ phim Ảo ảnh.
Thật sự tôi chưa thấy một bộ phim nào mà ở đó cách thể hiện tình cảm giữa các nhân vật lại rườm rà, vô duyên tới mức gây sự bực bội cho khán giả coi phim như ở bộ phim Ảo ảnh. Cảnh hai nhân vật nam và nữ ngồi bên hồ bơi tâm sự trong🐠 khi mọi người đã ngủ, chỉ có mỗi tình tiết là người con gái đang có những tình cảm đặc biệt với người con trai, thế nhưng cảnh đó được diễn ra khá lâu mà cách thể hiện của người con gái quá ư là vô duyên, có cần những câu nói giống như kiểu "cọc đi tìm trâu như thế không"? Có một điều vô lý nữa đó là: chàng thanh niên trong phim đã gần 30 tuổi, sống chung với cô gái trong một nhà lâu như thế nếu như không cảm nhận được hoàn toàn tình cảm của cô gái thì ít nhất cũng phải biết được cô gái đó có cảm tình với mình chứ, thế nhưng chàng trai vẫn "ngây thơ không biết tình em". Liệu giữa thành phố có cuộc sống nhộn nhịp phồn hoa như thế này có vô lý đến như thế không?
Rồi cách lồng tiếng trong phim gượ💃ng gạo khô cứng. Liệu rằng một sĩ quan như ông Tư Bi, từng chỉ huy cả một đơn vị, trải qua bao nhiêu trận đánh, mà có một giọng nói yếu ớt không có một chút "uy lực" nh♏ư thế sao?
Nhân đọc bài báo của tác giả Thuý Dung và qua một dẫn chứng nhỏ như trên, tôi xin chân thành gửi tới ban biên tập bộ phim Ảo ảnh một góp ý: đó là hãy cố gắng để nhân vật trong phim thể hiện tình cảm một cách sâu sắc và chân thực hơn. Hãy để mỗi nhân vật trong phim có một tính cách riêng biệt để khi coi phim khán giả có thể nhớ được tên các nhân vật, dù chỉ là nhân vật phụ.