Chiến thắng nhẹ nhàng 1-0 trước Sassuolo ở trận đấu sớm vòng 29 hôm 11/3 giúp Juventus mở rộng khoảng cách với đội nhì bảng Napoli lên thành sáu điểm, trước khi thầy trò HLV Maurizio Sarri bước vào trận đấu muộn với Palermo đêm Chủ Nhật tới đây. Pha ghi bàn duy nhất của Paulo Dybala - một gương mặt mới và là cầu thủ đáng xem nhất Serie A hiện tại - giúp Juve nối dài mạch hứng khởi. Nhưng cái tên được nhắc đến🎃 nhiều nhất lại sau trận lại rất cũ: Gigi Buffon.
Không để cho các chân sút của Sassuolo xâm phạm khung thành của anh lần nào, Buffon đang có trong tay 926 phút trắng lưới, vượt qua thành tích 903 phút của tiền bối Dino Zoff. Anh cũng chỉ cần thêm ba phút nữa là vượt qua kỷ lục 929 phút của💮 thủ thành huyền thoại Sebastiano Rossi, lập được trong mùa bóng 1993-1994.
Lần cuối cùng Buffon để lọt lưới đã là ngày 10/1, trong trận đấu với Sampdoria. Từ ấy đến nay, thủ môn này chặn tất cả mọi pha dứt điểm của đối thủ về phía khung thành của anh, góp công rất lớn giúp Juve từ lưng chừng leo lên vị trí đỉnh bảng. Trận "Derby della Mole" với Torino vào Chủ Nhật tuần sau là nơi𒁏 Buffon có cơ hội xác lập cho chính anh và cho cả Serie A một kỷ lục mới.
Nhưng nếu như Buffon có trót bị lọt lưới trong bốn phút đầu tiên của trận đấu ấy, lỡ mất kỷ lục tuyệt đẹp trong gang t♉ấc, có lẽ anh cũng chẳng cần phải tiếc nuối. Từ rất lâu rồi, Buffon đã không còn quan tâm đến những cột mốc, kỷ lục hay những cuộc vinh danh. T𒆙hủ môn 38 tuổi này không có tên trong danh sách 59 ứng viên cho danh hiệu Quả bóng Vàng mới đây, dù anh là nhân vật chính trong hành trình "suýt ăn ba" của Juve mùa trước. Càng buồn cười hơn khi danh sách ấy lại có David Ospina, một người mà luận về tài năng, danh hiệu lẫn phong độ trong cùng kỳ không có gì so sánh nổi với Buffon.
Vì thủ quân của ông không được trọng vọng xứng đáng, HLV đội tuyển Italy Antonio Conte🗹 đã tẩy chay giải thưởng này. Max Allegri, HLV của Buffon tại Juve, gọi việc đến giờ mà Buffon vẫn khô☂ng có Quả bóng Vàng nào là một scandal. Nhưng Buffon có cách đáp trả của riêng anh, và đấy là một cách cực kỳ đàn ông. Kể từ sau cái đêm Lionel Messi nhận Quả bóng Vàng thứ năm trong sự nghiệp, Buffon chẳng cho phép ai sút tung lưới anh ở Serie A nữa, cho đến bây giờ.
Trong hơn hai tháng qua, Buffon đã lần lượt vượt qua những cột mốc của Davide Pinato (757 phút), Ivan Pelizzoli (774) và Mario da Pozzo (791) để bây giờ chỉ còn cách vị trí độc tôn của Rossi có ba phút. Tại sao lại nhắc đến ba cái tên vừa nêu cho dù chắc chắn rất ít ng🔥ười biết đến họ? Bởi vì việc giữ trắng lưới liên tục trong một thời gian dài đôi khi cần đến rất nhiều vận may.
Vậy nhưng khi Buffon vượt❀ qua Dino Zoff để tiến sát đến Rossi, không ai nói đấy là may cả. Zoff nói: "Buffon là một huyền thoại sống, tôi mừng vì cậu ta chuẩn bị có được kỷ lục và tôi mong cậu ấy sẽ phá thật sâu kỷ lục ấy".
Thời Rossi còn thi đấu và lập kỷ lục, trước mặt ông 𓂃là một trong những hàng thủ vững chãi nhất lịch sử. Hàng thủ ấy có Paolo Maldini, Billy Costacurta, Franco Baresi và Mauro Tassotti ở đỉnh cao phong độ, đã vậy còn có bộ đôi tiền vệ phòng ngự Marcel Desailly - Demetrio Albertino trấn phía trước. Bây giờ, Buffon đang thi đấu trong buổi chiều tà của các trung vệ Italy, trong một thời đại mà các CLB Serie A chú trọng 𒆙nhiều hơn đến tấn công, chứ không chăm chăm phòng ngự như xưa.
Nhưng Buffon vẫn trụ vững, ngăn chặn tất cả cho dù trước mặt anh là hàng thủ bốn người hay ba người tùy theo sơ đồ chiến thuật của Allegri. Đến cả Zvoninmir Boban của Milan những năm 1990 ấy đã nhận xét: "Milan của thập niên 1990 c💟ó bốn tượng đài ở hàng thủ và một thủ môn giỏi. Còn Juve hiện nay có mỗi Buffon là xứng tầm trác tuyệt".
Khi một đối thủ dành những lời ngưỡng mộ như thế, sự vinh danh ấy trong chừng mực nào đó còn quý hơn cả trở thành ứng viên Quả bóng Vàng. Chinh phục kỷ lục của Rossi cũng là hành động mang về Juve một tài sản của Milan. Điều ấy càng làm c🌱ho Buffon trở nên bất tử.
Vậy sau cột mốc ấy là gì? Sẽ là rất, rất nhiều cộ🍒t mốc nữa. Trong thế hệ vô địch World Cup 2006 ngày ấy, Fabio Cannavaro đã giải nghệ, Andrea Pirlo đã sang Mỹ, Francesco Totti vẫn ở lại nhưng số ngày ở Serie A của anh đang đếm ngược. Chỉ còn Buffon là lừng lững như tường đồng với thời gian, là nhờ anh luôn biết đặt ra những cột mốc để thử thách bản thân.
Ngày trước, cạnh tranh vị trí thủ môn số một thế giới với Buffon là những Oliver Kahn, Peter Schmeichel. Sau đó, đối thủ của a𝐆nh trở thành Iker Casillas. Bây giờ những người cạnh tranh với anh là lớp hậu bối Manuel Neuer, David de Gea. Anh đã bằng ba thế🙈 hệ, kiên trung trong khung thành như một bức tượng của vĩ nhân Michelangelo, cũng là một người cùng quê Tuscany với anh.
Khi trả lời phỏng vấn tờ ABC tháng trước, Buffon từng tâm sự: "Pha cứu thua tuyệt vời nhất của tôi không diễn ra trong trận đấu mà bên ngoài cơ". Người ta biết anh muốn nói về những cơn stress, những cơn lũ chỉ trích có thể đánh sập ý chí của một thủ môn khi anh ta trót phạm một sai lầm. Những cơn stress ấy từng đẩy một đồng nghiệp của Buffon là Robert Enke đến chỗ phải tự tử.
Sở dĩ Buffon đứng trong khung gỗ xuyên qua ba thập niên chính là vì đã đạt đến cái trạng thái tĩnh tại trong tâm hồn, điều mà Roberto Baggio đến gần cuối sự nghiệp mới có thể ngộ ra. Buffon có thể mỉm cười vào những thời khắc kinh khủng nhất. Anh là người xỏ găng bước vào những trận đấu ở Serie B cũng với Juventus chỉ vài tháng sau khi vô địch thế giới. Những ngôi sao sáng giá, trong đó c🌸ó Cannavaro, đều "nhảy tàu", nhưng Buffon, dù không gốc gác Turin, vẫn ở lại. "Lão phu nhân" cho🐷 anh danh phận, và đàn ông thì không bao giờ lìa bỏ phu nhân của mình chỉ vì nàng đã xấu hơn xưa.
Thế nên với Buffon, người Italy muôn phần yêu, thập phần ngưỡng mộ. Cái ngày anh phá kỷ lục của Rossi sẽ là một ngày trọng đại của chính anh, của Juventus và của bóng đ𝓀á Italy đang chật vật tìm lại những ngày tháng hoàng kim.
Và trong cơn vật vã bình ♛sinh để tìm về đỉnh cao ấy, thật may họ vẫn còn đó Buffon.
Hoài Thương