Cuối tháng 10/2004, một phụ nữ với vẻ mặt lo lắng đi khắp các con phố Singapore, gặp ai cũng đưa ra tấm ảnh, vừa hỏi vừa dùng tay ra hiệu: "Xin lỗi, anh chị có nhìn thấy cháu bé này không? Cháu tên là Hoàng Na, là con gái tôi, năm nay tám tuổi, cao🍸 khoảng chừng này...".
Người mẹ tên là Hoàng Thục Anh, đã nhắc đi nhắc lại câu hỏi này hàng ngàn lần. Sau hơn nửa tháng tìm con,🍃 chị đã khản giọng, kiệt sức. Có người đã giúp chị tờ rơi, có người lập trang web nhờ cộng đồng mạng h🍨ỗ trợ..., dù vậy việc tìm kiếm vẫn không có tiến triển.
Đầu năm 2003, Thục Anh cùng con gái Hoàng Na từ Phúc Kiến (Trung Quốc) sang Singapore làm thuê. Chỉ xin được việc tại chợ nông sản Pasir Panjiang, thu nhập không cao, ngoài chi tiêu 🧸cho cuộc sống, chị vẫn phải tằn tiện dành dụm để gửi tiền về nhà.
Chị và con gái sống ở một gác xép ngay trong chợ. Dù cuộc sống khó khăn, Thục Anh luôn tin rằng môi trường giáo dục ở Singapore rất tốt, chỉ cần con gái học ở đây✃, chắc chắn sẽ nên người.
Hoàng Na thông minh lanh lợi đã không làm mẹ thất vọng. Bé nhanh chóng thích nghi với môi trường và cuộc sống mới, thi đậu một🌊 trường tiểu học danh tiếng...
Do con♐ gái thứ hai chưa đầy một tuổi đang cần mẹ chăm sóc, Thục Anh thường phải tranh thủ về nước, để lạ꧙i một mình Na ở Singapore. Ban đầu, chị cũng rất lo lắng cho Na, sau đó thấy bé ngày càng thích nghi với cuộc sống ở Singapore, nên dần dần yên lòng.
Ngày 27/9/2004, một ngày trước sinh nhật của Na, chị về Phúc Kiến, trước khi đi gửi con gái cho những người hàng xóm. Gần tối ngày 10/10, Na và mẹ nói chuyện qua điện thoại lần cuối cùng. Đêm 10/10, không thấy Na về, mấy người hàng xóm đi tì🧜m khắp nơi không có kết quả liền báo cảnh sát. Ngày 12/10, được biết con gái mất tích, Hoàng Thục Anh trở lại Singapore, bắt đầu hành trình tìm con.
Nhận được tin báo Na mất tích, cảnh sát trước hết hỏꦛi thăm những người quen của hai mẹ con. Khi hỏi đến thanh niên 22 tuổi người bang Penang (Malaysia) tên là Đỗ Long Hào (Took Leng How), cảnh sát phát hiện có vấn đề bất thường. Ngày 21/10, cảnh sát gặp Hào lần đầu tiên vì được bi🙈ết Na thường xuyên chơi đùa với anh ta. Hào nói không biết gì về việc Na mất tích. Hôm sau, cảnh sát gặp Hào lần thứ hai, hắn đột nhiên lại nói nhìn thấy bốn người đàn ông bắt cóc Na.
Để bảo đảm tính chính xác của lời khai, cảnh sát yêu cầu hắn đến đồn lấy lời khai, hơn nữa còn phải kiểm tra nói dối. Khi đó Hào lập tức đồng ý, hứa sẽ tích cực phối hợp, đưa hộ c🍌hiếu cho cảnh sát, nói nhất định khi nào được gọi sẽ đến ngay. Nhưng một ngày sau đó Hào bỗng biến mất, vì thế lập tức trở thành đối tượng tình nghi.
Đánh giá, Hào không có hộ chiếu, chắc chắn không thể trốn xa, cảnh sát tập trung tìm kiếm, cuối cùng xác định hắn đã trốn 🔯sang Malaysia. Trong lúc cảnh sát Singapore đang đề nghị cảnh sát Malaysia phối hợp truy bắt, ngày 31/10, Hào chủ động tới cơ quan cảnh sát bang Penang đầu thú.
Hào khai đã sát hại Hoàng Na và chỉ chỗ phi tang xác 🐷ở giữa lùm cây trong công viên Telok Blangah. Khi được tìm thấy, thi thể cô bé cuộn t��ròn trong một thùng giấy chiều dài chỉ hơn 60 cm, bọc trong 9 lớp nilon...
Trước kết qꦗuả điều tra trên, Thục Anh vẫn không thể tin hung thủ chính là Hào - bạn thân, hàng xóm tốt của Na. Theo nhà chức trách, chân tay Na có vết trói, chết do bị siết cổ làm ng༒ạt thở.
Dù thừa nhận đã giết người nhưng Hào nhất quyết không nhận đã xâm hại tình dục và ngược đãi. Hầu tòa ngày 11/7/2005, Hào khai ngày chủ nhật 10/10/2004 hắn ๊hẹn Na đến một kho hàng trong chợ chơi trốn tìm kiểu mới. Trong trò chơi này, đầu tiên hai người cần tìm một không gian kín và tối tăm nhưng phải có đèn. Người trốn sẽ bị trói tay chân lại, còn người tìm thì đếm từ một đến một trăm.
Khi bắt đầu trò chơi, người trốn cần tự cởi trói trong bóng tối. Khi đếm đến một trăm, người🦩 tìm sẽ bật đèn lên mở cửa vào xem. Nếu người trốn đã tự cởi trói được thì sẽ thắng, còn ngược lại thì người tìm thắng.
Theo Hào, hôm đó có thể Na nóng lòng cởi trói nên bị ngã xuống đất, khi hắn bật đèn vào♌ xem thì máu đã chảy khắp nơi. Hắn rất sợ hãi, không ngờ trò chơi lại có hậu quả nghiêm trọng như vậy. Để trốn tránh trách nhiệm, Hào ngụy tạo vụ cưỡng hiếp, dùng kéo cắt quần....
Lời khai của Hào về quá trình và động cơ gây án bị thẩm phán cho rằng không đáng tin cậy. Một nhân chứng cho biết từng thấy Hào và🐻 Na cãi nhau, quan hệ không tốt như mọi người nhìn thấy. Nhân chứng thứ hai nói có lần nhìn thấy cổ tay Na có 🅰vết bầm tím sau khi chơi trò chơi với Hào. Nhân chứng thứ ba khẳng định Hào từng trách Na quá ồn ào, nói nhất định phải dạy cho cô bé một bài học. Tuy nhiên đến tận khi tòa tuyên án, cảnh sát vẫn không thể tìm được bằng chứng cho thấy Hào có khuynh hướng ấu dâm. Động cơ và quá trình gây án của Hào vẫn bí ẩn.
Khi xảy ra vụ án, Hào đã làm bố, con trai mới được 14 tháng. Theo lời khai, hắn chạy trốn khỏi Singapore về quê ở Penang không chỉ vì sợ bị treo cổ mà còn vì rất nhớ con trai. Thấy cảnh sát hai lần đến gặp, hắn cho rằng nhಌất định đã tìm được manh mối liên quan đến mình, vì vậy mới vội vàng lẩn trốn để có thể nhìn thấy vợ con lần cuối cùng.
Ngày 26/8/2005, Hào bị tuyên án có tội, tử hình bằng cách𒉰 treo cổ. Tháng 1/2006, Hào kháng án thất bại. N🗹gày 3/11 cùng năm, hắn bị treo cổ tại nhà tù Changi.
Theo cảnh sát Singapore, dù động cơ của Hào là gì cũng không thể phủ nhận sự thật là hắn đã dâm ô và sát hại Na. Tuy nhiênꦐ Thục Anh cũng có trách nhiệm rất lớn trong cái chết của con gái. Là người thân và người giám hộ duy nhất của Na tại Singapore song chị chưa đủ quan tâm đến Na, quá tin tưởng con gái, cũng quá tin tưởng đồng nghiệp và bạn bè của mình. Dù áp lực cuộc sống khiến phải bận rộn ki⛦ếm tiền, nhưng rõ ràng chị đã không làm tròn trách nhiệm của người mẹ.
Khang Diệp (Theo Straitstimes)