Trước hết xin chia sẻ, tôi từng sống ở Singapore 6 năm, chứng kiến chuyến SMRT màu tím khởi hành lần đầu năm 2002-2003, c🌼ùng việc hệ thống🎶 bus và MRT của Singapore phát triển thần tốc như thế nào cho đến nay. Nếu nói hình mẫu một dân tộc, một đất nước hạn chế tối đa dùng phương tiện cá nhân thì Singapore chính là điển hình.
Chúng ta, một đất nước với hệ thống phương tiện cô💯ng cộng còn đang ở mức sơ khai, với hệ thống bus vô cùng tệ, hệ thống xe lửa cũng cổ chẳng kém và m🅷ột hệ thống tàu điện ngầm còn chưa ra đời. Tôi thấy, manh nha nghĩ đến cấm phương tiện cá nhân, mà cụ thể là xe máy, là một chuyện nực cười.
Nhiều người lấy những lý do rất buồn cười, vì sức khỏe, chúng ta đi bộ. Được, bạn có thể đi bộ trong khoảng cách 1-2 km chứ đi làm tầm 5-6 km thì mất bao lâu cho việc di chuyển. Năng suất làm việc còn khoảng bao nhiêu khi thời gian đi làm mất quá nhiều thời gian nghỉ ngơi và làm tổn hao quá nhiều năng lượ𒆙ng cho một ngày làm việc. Xin hãy nó🉐i có căn cứ khoa học chứ đừng nói suông.
Một vᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚᩚ𒀱ᩚᩚᩚài người khác thì tuyên bố cấm xe💛 máy để phát triển hệ thống giao thông công cộng, xin thưa là phải làm hệ thống trước. Khi hệ thống giao thông đủ sức để cáng đáng những gì mà xe máy cá nhân đang cáng đáng thì lúc đó mới có thể thay thế được.
Một hệ thống bus cổ lỗ sĩ, hoạt động xập xệ, chất lượng dịch vụ cực tệ mà dám nghĩ đến cáng đáng cho lượng lao động khổng lồ hiện có. Nên nhớ một đất nước như Singapore c♔ó số lượng bus và MRT khủng khiếp mới có thể gánh được một cơ số dân còn nhỏ hơn Việt Nam rất nhiều. Nhu cầu di chuyển là một trong những nhu cầu hàng đầu của cuộc sống.
Giải pháp khả thi nhất, cho tình hình hiện tại, là mỗi người chỉ được sở hữu duy nhất một xe máy và phải đi xe chính chủ. Như vậy ít ra tình trạng mua x♊e vô tội vạ cũng giảm đi, nhiều gia đình theo tôi biết, có 3,4 người mà có đến 4,5 chiếc xe máy, xe đi chơi, xe đi làm và có cả ôtôꦫ dùng đi chơi cuối tuần.
Và, làm ơn, hãy chú ý đến hệ thống phương tiện giao thông công cộng hơn. Đến khi nào đi xe bus mà tiện hơn đi xe máy, tự động người ta sẽ bỏ xe máy thôi. Bạn có biết nếu ở Singapore bạn đi xe hơi riêng, chi phí bạn phải đóng cho rất nhiều thứ tiền, có thể lên đến gấp 2,3 l𒁃ần giá trị chiếc xe, chưa kể hàng trăm luật lệ rào đón (bạn từng nghe xe hơi mua về chỉ được cấp phép 5 năm sử dụng chưa, hết thì mua quyền sử dụng tiếp, hoặc bỏ). Những điều này đã giúp cho ngay cả tầng lớp trung lưu ở Singapore cũng hạn chế mua xe hơi cá nhân, mà đều sử dụng phương tiện công cộng.
Độc giả Đoàn Phạm Hoàng Trung