From: tinh yeu
To: vne-tamsu
Subject: Anh Tran Thuong
Anh Thương thân mến!
Nhân đọc câu chuyện của anh, mình như sống lại thuở thiếu thời năm nào. Câu chuyện của anh về cá độ cùng người bạn, nói đúng ra thường con trai chẳng có gì để mà nói lớn, vì chính lúc hồi còn đi học cấp III, mình cũng từng nhận lời cá độ, có điều mình nhát gái còn hơn anh Thương rất nhiều. Bởi vậy cũng chỉ đứngꦓ rất là xa để mà nhìn thôi, chứ cũng chẳng t🐭iến tới đâu bởi vì phút cuối cùng thì cũng chẳng ai biết là mình nhận lời yêu cô đó.
Và cũng chỉ bản thân mình biết là mình yêu cô ấy, và chỉ có mình biết thôi còn tuyệt đối không ai biết ngay cả cô ta. Còn người bạn của mình có biết là mình nhận cá độ, nhưng chỉ biết vậy chứ cũng chẳng biết là mình đã yêu về sau (trước đó người bạn biết mình với cô ta cũng là bạn ౠvà chỉ là bạn). Bởi vậy không biết làm sao để san sẻ phút giây lúc đó với anh Thương, mà mình nói là chuyện không có lớn đối với con trai lúc đó vì tuổi trẻ thường nông nổi và ngu xuẩn (xin lỗi không có nói tất cả mọi người con trai, chỉ nói đến những người như mình là ngu xuẩn mới nhận thách đố trong tình yêu).
Lý do thường vào độ tuổi mới lớn, không có hiểu về khía cạnh tình cảm nên thường đem ra làm trò đùa, đâu biết được chính sự lờn mặt kia dễ làm trai sạn con tim, và khiến cho con người chúng ta thường lỳ đi nên không biết cái cảm giác tình yêu trong trắng thật sự là thế nào. Mình có phần thông cảm với anh Thương về chuyện làm ăn trong cuộc sống, đúng là dẫu có yêu nhau thật nhiều mà không có công danh sự nghiệp thì khi mà lấy nhau rồi, trong tình hình kinh tế bấp bênh, dễ dẫn đến ✃đổ vỡ lắm🐈.
Có lẽ nhiều 🌺người sẽ trách mình ăn nói hồ đồ vì họ nghĩ rằng nếu chỉ tính chuyện kinh tế mà không yêu nhau, có lẽ trái đất hết người từ lâu. Xin th𒆙ưa cùng với mọi người rằng khi một người đàn ông thật sự thương vợ con, lo lắng cho gia đình thì vấn đề thấy vợ con thiếu hụt đủ thứ... là một nỗi đau khổ ghê gớm trong nội tâm, và phải chịu đựng mãi mà không có cách gỡ. Mình từng ngồi nói chuyện với một anh xe ôm lúc 3 giờ sáng tại Sài Gòn, nghe anh ấy nói: "Nếu biết trước cưới vợ về mà để cho vợ con khổ thế này, có lẽ lúc trước anh bỏ chuyện yêu đương để chị ấy lấy người nào đó, để dễ sống hơn".
Đành rằng có thể chị vợ của anh xe ôm ấy rất thương chồng, có lẽ sẽ không hạn🌱h phúc khi lấy người chồng khác giàu có hơn mà chỉ có hạnh phúc khi lấy anh ấy, nhưng mình đang nói đến đàn ông thương vợ con và lo cho vợ con thường lấy sự nghiệp công danh ra làm hàng đầu. Bản thân của mình cũng lo lắm trước khi cưới vợ và rất sợ để cho vợ con khổ, vợ con khổ thì mình đau lòng, còn mình khổ thế nào cũng đư🌳ợc, đàn ông mà. Chuyện mình nói mong một vài phân tích dưới đây có thể giúp được anh cái gì không?
Anh Thương đã làm cho người đọc như mình thấy buồn lắm, vì 🦄cũng là đàn ông mà anh lại nỡ để cho chuyện xảy ra tới nước này. Nếu mà anh nhận lời thách đố tình yêu, anh đã đạt được thì có thể bỏ dứt ra đi (nghĩa là mang tiếng phụ bạc). Dĩ nhiên cách ra đi thường để cho người con gái một cái sốc thật là lớn, và từ đó mất hẳn lòng tin vào đàn ông con trai. Thú thật kiểu này gọi cho đúng là tàn nhẫn độc địa vô cùng, chỉ trừ trường hợp sự chia ly hợp lẽ ví dụ chiến tranh, tai nạn.
Nhưng mà trong trườngꦑ hợp của anh thành công rồi, cái thành công cũng chỉ là mới quen như người bạn quen người bạn thì sự ra đi của anh có thể miễn cưỡng chấp nhận là không có tội lớn (không biết các đọc giả khác nghĩ sao về ý này, nhưng với mình thì mình chấp nhận được vì thật sự như vừa mới gặp nhau thì đâu có chuyện hứa hẹn gì to tác đâu). Anh đã biết được như vậy, lại còn để cho dấn thân vào quá sâu, và với giây phút này nếu mà anh bỏ đi đứt đoạn, có thể cô ấy sẽ khủng hoảng đến độ cuồng trí (cầu mong cô ấy vững vàng tâm hồn để có cuộc sống bình an, chứ mình biết là có một số ít các cô gái không chịu🥂 nỗi cái sốc tình cảm đến độ quẫn trí và làm nhiều điều khủng khiếp...).
Bây giờ tình cảnh đã đến thế này, anh Thương không có nhận ra là anh đã có được một người tình tuyệt vời ư? Qua lời anh kể, nếu mình là anh Thương, mình sẽ lấy cô ta đó nghe. Vì một người con gái mà chỉ chung thủy với một người qua biết bao nhiêu năm tháng, chôn vùi tuổi thanh xuân theo dòng thời gian trôi dài đến vậy chỉ để giữ son sắt trung tri🌊nh với một người con trai, chỉ có người chết mới không nhận ra tấm lòng trinh khiết chung thủy của người đó.
Hãy nói đến chuyện trai gái thành thị - nông thôn, có nhiều điều cổ điển xưa của ông bà cha mẹ để lại, cũng có điều hay mà cũng có điều dở. Thời đại này mà cứ câu chấp bắt con dâu ở thành thị phải về quê ăn mặc áo vải nâu sồng, quần xắn lên cao tới tận bẹn để lo bầy heo, bầy gà cùng trâu bò... thì thật lỗi thời. Mình không có ý nói tất cả nhé, mình vẫn tôn trọng tất cả những văn hóa quê đậm nét đó, nhưng mà đâu thể bắt người từ xứ khác đến quê mình phải sống như mình chứ. Do vậy, nếu anh Thương vững chí thì có ☂lẽ đã thuyết phục được song thân và đại gia đình của anh từ lâu rồi, đâu có cần phải tới giờ này mà vẫn chưa có tới đâu cả.
Anh Thương cũng biết là cha mẹ đôi khi ép đặt con cái nhiều, nhưng mà trước những lý lẽ tình cảm thật lòng của con, đa số các bậc cha mẹ thường chiều lòng con thôi. Trong chuyện tình cảm này, mình thấy anh Thương hình như chưa đủ quả quyết trong vấn đề con tim gặp phải, anh biết người ta thương anh và chỉ biết có anh, vậy mà anh lại không có tìm cách tiến tới, lại có ý thoái th🌃ác thúc giục người ta lấy chồng. Cái cớ♉ sự là làm sao mà nghe hơi khó chấp nhận đó anh Thương à.
Anh Thương thân mến! Bây giờ mình nghĩ là anh nên đi gặp cô ta đi, và nói là hai người từ nay sống chết bên nhau, không có gì có thể ngăn cách nhau nữa. Hai người đã trải qua biết bao thử thách rồi mà, đồng thời anh luôn tìm cách nhỏ nhẹ thủ thỉ tâm sự với cha mẹ, để ba mẹ của anh vui lòng chấp nhận cho cuộc tình của anh. Riêng về bản ꧂thân của anh hãy cố gắng trau dồi nghề nghiệp của mình thật giỏi để có thể có một công việc ổn định, hay là xin vào một xí nghiệp nào đó làm cũng được căn⛄ bản hàng ngày.
♌Phần cô ta cũng vậy, tự nhiên khi hai người có công việc ăn làm ổn định, cha mẹ hai bên cũng dễ dàng yên tâm hơn. Vì họ sẽ thấy tương lai con của mình được ổn định trong tầm mắt, có lẽ quý phụ mẫu không nỡ lòng nào chia lìa uyên ương đâu mà. Còn về phần bạn gái của anh, anh có thể nhỏ nhẹ tâm sự cùng để nói là cô ta nếu có về quê (của mỗi phía) nên e dè ăn mặc bớt một chút, hãy hòa đồng cùng với mọi người trong khuôn cảnh xã hội. Con gái ai mà chẳng ham làm đẹp, chuyện này là chuyện thiên kinh địa nghĩa mà, nhưng phải tùy tùy nơi.
Mình bảo đảm với anh Thương nhé, nếu anh phân tích nhỏ nhẹ hợp tình hợp lý, cô bạn gái của anh sẽ vui vẻ tự nguyện làm theo vì cô ta yêu anh đến cái độ mà dân quê mình hay nói "yêu quá cỡ thợ mộc". Chẳng lẽ yêu tới vậy mà c🎉òn làm chảnh ưa cãi lời các cụ để không có được gần nhau hay sao?
Anh Thương thân mến! Nhiều khi mình không hiểu tại sao anh không chịu đi đến quê của cô ta một lầ🎀n, chính cô ta muốn anh đến nhà có thể vì lý do sau:
1/ Hợp pháp hóa là mình có bạn trai để cha mẹ cô khỏi lo, và nhân đó cũng🦄 để người nhà nhận xét nhân cách của anh.
2/ Cô ta vì yêu anh, vì muốn tính c𝕴huyện trăm năm gá nghĩa vợ chồng nên mới làm vậy và chính thức nói với trai làng là cô ta đã có bạn trai rồi, đừ🌱ng có ai đem lòng thương cô nữa. Còn đây là thêm phần mình đang phân vân, không biết là anh và bạn gái của anh trót "nhận lời họ hàng" của nhau chưa?
Nếu mà lỡ nhận bà còn ruột thịt với nhau rồi, làm ơn cho mình nói nếu anh không có cưới cô ta, anh thật làm cho toàn thể đàn ông đều cúi đầu không dám đi ra đường gặp cô bác chị em phụ nữ. Bởi vì người Việt ta phong kiến cái chuyện đó lắm, anh cũng biết nếu anh chưa nhận họ hàng với ai, đến phút này anh chưa chịu quyết định với bạn gái của anh cũ𓄧ng đã là sai lầm lớn rồi. Vì đây là người con gái yêu mà biết tự trọng bản thân, sẽ bảo đảm là một người vợ hiền chung thủy bên chồng vĩnh viễn. Trong thư, anh khẳng định là chưa có nhận họ hàng, vậy là điểm son rất tốt của tình yêu giữa hai người.
Vài hàng thô thiển gởi đến anh, mong anh không có chê mình nhiều chuyện nhé, nhưng bởi vì chuyện tình hai người đã trải qua bao nhiêu là thử thách, vậy chứ còn chần chờ gì nữa. Nếu anh muốn, có thể gởi thư cho mình (mình vẫn lớn hơn anh tới nhiều🗹 tuổi) tại địa chỉ này, để mình có thể tâm sự nhiều hơn.
Thân ái tạm biệt.
Nguyễn Hữu Đường