Ấp ủ ước mơ được vi vu đây đó từ cấp 3 và chỉ đến năm cuối đại học mới bắt đầu thực hiện được, sau 3 năm, Nguyễn Khải Trung (1997) đã một lèo đi được 61 tỉnh thành với tổng cộng 82 chuyến. Hiện tại, chàng trai 24 tuổi sốn💦g tại Hà Nội, kinh doanh online và là một travel blogger. Từng là chàng công tử của gia đình, được bố mẹ bao bọc, Khải Trung dạn dĩ và cứng cáp hơn sau mỗi chuyến đi.
Đầu năm thứ 4 đại học, Trung và bạn mình mỗi người cầm trên tay vỏn vẹn 400.000 đồng, cùng nhau thực hiện chuyến đi tự túc đầu tiên, đến Mai Châu, Hòa Bình và Mộc Châu, Sơn La. Lưu về điện thoại những bài viết giới thiệu về mùa hoa mận, hoa cải trắng, Trung luôn khao khát được đặt chân đến đây đầu tiên để tận mắt nhìn ngắm. Luôn biết bố mẹ sẽ không cho mình lên đường, Trung đã phải giấu họ để đi chuyến này. Sau khi đi về anh mới dám kể lại, bố mẹ Trung vô cùng ngạc nhiên. Bố anh bảo trên vùng cao, đèo dốc nguy hiểm, không nên đi. Sau nhiều lần như vậy, tuy không đồng tình với việc con đi nhiều, nhưng bố mẹ dần trở thành hậu phương vững chắc, luôn dặn dò anh đi đường cẩn thận. Lần đầu đi xa bằng xe máy, quãng đường 200 km từ Hà Nội không quá 🎃ngắn không quá dài, nhưng đối với Trung đó là một quyết định liều lĩnh với bản thân.
Chuyến đi đến Mai Châu và Mộc Châu đã khiến Trung "đổi đời". Khí hậu mát lạnh, trong lành, cảnh quan thiên nhiên hùng vỹ, con người chan hoà thân thiện đã khiến Trung đem lòng yêu và "nghiện" cảm giác "phượt". Trung chia sẻ, sau khi vượt đèo để đến nơi, hai người ngủ li bì vì quá mệt. Cho đến tận bây giờ, Tây Bắc vẫn là nơi anh cảm thấy gắn 𓄧bó và ấn tượng nhất. Cơ duyên được gặp và giao lưu với những người đi phượt trên cùng cung đường đã truyền cảm hứng tới Trung, hình thành gu du lịch của anh sau này.
Từ một chuyến đi,🌳 giờ Trung đã "bỏ túi" 82 chuyến đi. Trung đi qua Tây Nguyên, Đông Nam Bộ, Tây Nam Bộ, các tỉnh dọc miền Trung, Côn Đảo... Anh luôn cố gắng đi xe máy để trải nghiệm cái cảm giác "phượt" giống lần đầu tiên và đã đi được 2 chuyến Hà Nội - TP HCM bằng xe máy. Anh "nghiện" cảm giác tự do ngắm cảnh dọc đường, tự chủ động về lịch trình và thời gian. Trung tự mình ước tính đã đi khoảng 42.000 k♔m bằng xe máy khắp Việt Nam. "Đôi khi, mình đến một nơi không phải vì có địa điểm đẹp mà là để trải nghiệm cung đường", Trung chia sẻ.
Những trải nghiệm khó quên trên đường đi đã biến cậu thư sinh được bố mẹ bao bọc, nhút nhát, ít nói, ngại giao tiếp trở nên dạn dĩ và năng nổ🅷 hơn. Từ ngại bắt chuyện với người lạ, Trung đã cởi mở hơn khi vừa đi vừa hỏi đường người dân, hỏi thăm về lịch sử, văn hoá mỗi khi đến nơi nào đó lần đầu. "Lần đầu mình leo núi là tại Pha Luông. Đêm trước khi leo, mình ở nhà sàn cùng người dân tộc, ăn cơm và uống rượu. Sáng sớm hôm sau họ dẫn mình leo núi, mình đã nói chuyện với họ rất nhiều và cảm thấy được gắn kết. Ngày hôm đó rất vui, mặc dù đường leo núi xấu và mình đã bị trầy xước rất nhiều", Trung tâm sự. Anh còn chia sẻ từ sau chuyến đi đầu tiên, anh đã hình thành thói quen mang bánh kẹo để bắt chuyện và cho trẻ em dọc đường.
Tự nhận mình từng là người không quyết đoán và không biết cách xử lý tình huống, Trung nay đã trưởng thành và quyết đoán hơn. Trong chuyến đi Mường Tè năm 2019, anh 👍chạy xe xuyên đêm từ Mường Tè sang Mường Nhé. Điện thoại mất sóng, đường xấu, vắng vẻ, song may mắn sau 70 km "căng mắt" nhìn đường anh cũng đến nơi. Lần khác ở Đông Giang, xe của Trung bị thủng săm liên tục, anh đã phải dắt bộ 5 km đường đèo dốc để tìm chỗ sửa xe.
"Chuyến đi mình cảm thấy khó khăn nhất có lẽ là cung đường vào bản Đề Chơ và thác Háng Đề Chơ, một trong tứ đại tử địa ở vùng tây Yên Bái. Đường vào đó hẹp, ch🧔eo leo giữa vực, có đoạn phải băng qua suối, có đoạn lại chạy qua những cây cầu gỗ tạm bợ. Sau khi đến nơi và tham quan xong thì trời đã chập tối nhưng mình vẫn quyết tâm quay lại bản do trong đó tách biệt hẳn với bên ngoài, không có lưu trú hay ăn uống. Lúc đi ra thì cứ mò mẫm trong bóng tối để đi thôi, may là quen đường rồi nên cũng dễ đi hơn", Trung nhớ về trải nghiệm khi đi phượt. Có lẽ, việc đi nhiều đã khiến anh bạo dạn, và có đôi phần "lì" hơn! Ngoài thay đổi về tính cách, Trung tự nhận mình đã đen đi nhiều hơn, không trắng như trước, "Có lẽ đó là sự thay đổi ꦛlớn nhất về ngoại hình", anh cười.
Nơi mà Trung thích nhất cho đến nay là Côn Đảo, được anh ví là một thiên đường hồi sinh từ địa ngục. Đây cũng là nơi anh tốn nhiều chi phí nhất, do bắt buộc phải đi máy bay. Hiện danh sách tỉnh thành anh chưa ghé đến chỉ còn Long An và Tiền Giang. Anh đang từng ngày mong chờ hết dịch để khám phá 2 t𝐆ỉnh💛 này vào mùa nước nổi, khám phá làng nổi Tân Lập và mùa hoa súng.
Trung Nghĩa