Chưa một lần đến đất nước xa xôi
Mà sao con người ta có thể yêu đến thế
Nước Pháp trong cô là những câu chuyện kể
Bắt đầu từ Eiffel – tháp ở Paris.
Nhớ những ngày đầu mới gặp đã si mê
Cô gái nhỏ phải lòng ngay đất nước
Với thứ ngôn ngữ bao diệu kì mong ước
Chất chứa cái tình, cái ý, cái vẻ đẹp Âu châu.
Bài học đưa cô rong ruổi cả trong những miền sâu
Theo ánh nắng chan hòa rải khắp những cánh đồng tít tắp
Thả mình trôi giữa những dòng phẳng lặng
Dừng ở Bordeaux rồi mở mắt lại hóa Montpellier.
Và cũng phải choàng tỉnh giữa tình yêu - cơn mê
Nước Pháp ơi, vẫn cách xa nghìn dặm
Cảm ơn trang sách vun đắp tình yêu thầm lặng
Nàng monalisa vẫn nhìn lặng lẽ đăm chiêu.
Có gì sai khi mỗi sớm mỗi chiều
Dành tình yêu cho một điều tưởng chừng như xa lạ
Không cô biết, trong cô – tất cả
Nước Pháp là người tình bé nhỏ của riêng cô.
Trong cái định nghĩa cỏn con mơ hồ
Yêu là hẹn hò, là tương tư, nhung nhớ
Là đôi chút sóng gió, khó khăn, trắc trở
Thử thách kia, lời giải đáp đây rồi.
Những vần thơ vụng dại chất chứa tâm sự của cô gái nhỏ với một tình yêu xa xôi. Đã có một thời cô gái mải miết thả⛄ mình theo sự lãng mạn tinh tế của thứ ngôn ngữ tình yêu ấy, mải miết rong chơi với quả địa 🃏cầu để được đến từng địa danh ngỡ như quá đỗi quen thuộc kia.
Rồi cô gái nhỏ ngày nào cũng trưởng thành.
Vẫn là sự chungไ thủy với tình yêu ấy nhưng sẽ không còn là những tháng ngày mơ ꧂mộng, không còn là những ước hẹn nhỏ nhoi bên trang nhật kí tuổi hồng. Sẽ tươi trẻ hơn, rạng rỡ hơn, gần gũi và chân thực hơn, rất Pháp đấy nhưng là chất Pháp giữa lòng Hà Nội, là chất Pháp Việt Nam
Yêu sao những buổi sáng sớm được sải bước trên cây cầu chứng nhân lịch sử, t🀅ận hưởng cái hương vị Việt xen lẫn sự vững chãi của cây cầu bằng thép đầu tiên bắc qua sông Hồng được Pháp xây.
Nguyễn Phương Ngân