Bố chồng mất sớm, tôi sống cùng chồng và mẹ chồng ở căn nhà 4 tầng, mặt phố tại Hà Nội. Chị chồng lập gia đình nhiều năm trước, đã mua chung cư nhỏ cách nhà bố mẹ chồng tôi một km. Bình thường, nhiều nàng dâu dễ xung khắc với mẹ chồng, còn tôi và mẹ chồng lại thânꦿ thiết hơn mẹ ruột, mẹ con có nhiềuꦑ điểm tương đồng: đúng giờ, thích nấu ăn, đi đâu gọn đấy, tiền nong cái gì rõ ràng cái đó, không phán xét, không chê bai hay dùng từ nặng nề. Chồng tôi cũng là người văn minh, một tuần anh rửa bát hỗ trợ vợ bốn buổi, anh bảo tôi dạy học nhiều mệt và cần tranh thủ lúc rảnh để nghỉ ngơi. Vấn đề tôi muốn chia sẻ liên quan đến chị chồng.
Mùa dịch, tôi dạy online, lớp đông, nhiều ca, dùng máy trợ giảng rồi mà tiếng vẫn khàn đặc, có hôm đỉnh điểm ho nhiều, sốt gần 39 độ nhưng tôi không thích kêu than. Hôm ấy chị chồng sang ăn cơm trưa (bình thường những n🧔gày đi làm, trưa nào chị cũng sang ăn cùng nhà tôi), chị hỏi tôi làm sao thế? Tôi khàn tiếng nên chỉ nhìn chị rồi gật đầu. Mẹ chồng bảo tôi bị đau họng, chị lại bảo: "Có gì đâu, đau họng thì uống chanh mật ong vào". Tôi không biết mình có nhạy cảm không (hồi cấp ba tôi họcꦉ chuyên Văn, Anh) nhưng nghe xong thấy nước mắt muốn trào ra, tủi thân kinh khủng.
Đợt về quê ngoại của chồng cách Hà Nội chừng ba tiếng đi ôtô, tôi buộc gừng giã vào cổ tay và uống thuốc nhưng về đến nơi mặt vẫn xanh tái. Lúc ấy khoảng 10h trưa, mẹ chồng bưng đồ lên bàn thờ tầng bốn để cúng, tôi dù mệt nhưng không nói gì, cố gắng hỗ trợ mẹ chuyển đồ lên, chị chồng ngồi bấm điện thoại và chơi với cậu con trai sáu tuổi. Ăn cơm xong có hai mâm bát và gần chục xoong nồi cần dọn, chị chồng đứng dậy gọi con: "Tin ơi"; chị ra điều là phải trông con, trốn rửa bát, trong khi bình thường con chị hoàn toàn có thể chơi với bố, với các 🧸em. Một mình tôi rửa hết chỗ bát đó. Tôi ngồi một mình ở góc sân, nuốt cay đắng vào lòng, mọi người ngồi sofa nói chuyện vui vẻ; lúc đó tôi giận chị chồng lắm.
Nỗi ấm ức ấy tôi chỉ tâm sự với chồng, anh nghe xong giận lắm. Các ngày trong tuần, trưa nào chị cũng sang nhﷺà ăn cơm, mẹ chồng tôi nấu sẵn, tôi dạy online tới 11h là xong, chị không bao giờ hỗ trợ việc xới cơm hay gắp thức ăn ra đĩa, lúc nào cũng ngồi vuốt điện thoạꩵi chờ người khác chuẩn bị đồ ăn. Xong bữa chị cũng ngồi im, chống cằm rồi nói chuyện trên trời dưới biển, không bao giờ giúp cất thức ăn thừa, chuyển bát ra bồn. Hàng xóm bảo tôi có mẹ chồng hiền thật sướng; bà tâm lý, đảm đang, con dâu không phải làm gì mấy; đâu ai biết vấn đề tôi phải đối mặt là ở chị chồng. Có phải tôi cả nghĩ quá không?
Hải
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc