Vâng, tôi là người đàn ông đang trưởng thành. Người từng nhìn thấy sự thật khắc nghiệt của cuộc sống. Người từng bỏ không thi Đại học mà lấy tiền꧂ bố mẹ cho đi thi để thuê nhà trọ, vừa học nấu ăn vừa làm việc trong quán cơm tích cóp kinh nghiệm. Để sau đó thực hiện ước mơ sẽ về quê mở quán ăn và nhất định kết hôn với em. Nhưng, vốn đời đâu như mơ.
Về phần bố mẹ tôi, tôi tự hào vì có người cha làm nghề giáo, nên cha không những không giận tôi mà còn ủng hộ việc tôi làm. Hơn cả cha còn khích lệ tặng tôi chiếc điện thoại Nokia đầu tiên tôi có. Nhờ vậy, tôi đã làm việc rất chăm chỉ, có động lực và luôn tận tụy với mục tiêu của mình. Nhưng việc mở quán 6 tháng đầu tiên chẳng như tôi tưởng. Vì các món tôi nấu ra không phù hợp với người nhà quê, tôi đã bị lỗ nặng, mọ✨i kế hoạch sụp đổ.
Tôi cũng từng hứa với em, người đã luôn bên tôi ủng hộ mọi quyết định của tôi, rằng sẽ cưới em ngay sau khi mở quán, nhưng giờ thì tôi có gì nào? Không có tiền để dành, không dám về nhà tôi phải xa quê ngủ nhờ nhà đứa bạn để trốn nợ. Tôi cũng đã định bán chiếc điện thoại cha tặng nhưng không đành lòng vì đó là mối liên hệ duy nhất còn lại tôi còn được kết n🔯ối với những người tôi thương nơi quê nhà.
Rồi một hôm, tôi nhận được điện thoại của em, đại ý, cha mẹ em đã sắp xếp để em kết hôn với người khác, rằng tôi hãy về đón em và em sẽ đi trốn với tôi ngay. Nhưng tôi không thể, tôi nói em hãy kết hôn và quên tôi đi. Nói nhữn𒆙g điềuꦉ đó xong tôi giận dữ ném chiếc điện thoại vào góc phòng. Tôi đã gần như sụp đổ, tin em sắp lấy chồng đã xé nát tim tôi, bởi vì, em là tình đầu và là tình yêu tôi từng ước mơ sẽ được sống với em trọn đời.
Sáng hôm sau, suy nghĩ kĩ tôi lại lọ mọ lần tìm chꦆiếc điện thoại, và nó đã bị bung vỏ, tôi tưởng rằng đã hỏng vậy mà khi lắp vào tôi vẫn gọi được. Tôi gọi cho người bạn để hỏi ngày cưới của em? Hôm em cưới, tôi đã về quê và đứng ở một góc xa ngắm em trong bộ váy cưới lộng lẫy, tôi muốn ༺gặp em lần cuối rồi mới về nhà để thú nhận với bố mẹ rằng tôi rất mệt mỏi, tôi xin lỗi bố mẹ vì đã đánh mất tất cả những gì bố mẹ đã tin tưởng vào tôi.
Suốt những ngày sau đó tôi chỉ nhốt mình trong phòng. Chiếc điện thoại Nokia cũng bị tôi vứt chỏng chơ, cạn nguồn, cạn sóng. Một hôm, sau bữa cơm chiều bố vào phòng tôi. Ông nhặt chiếc điện thoại lên hỏi tôi sạc ở đâu rồi ông sạc pin cho nó, sau đó ông nói, "Con trai, con thấy đó, chiếc điện thoại Nokia cha đã thấy trên màn hình của nó có nhiều vết xước, vỏ của nó cũng đã trầy trợt tiều tụy, vậy mà khi cha cắm sạc nguồn rất bất ngờ chiếc điện thoại vẫn nhận năng lượng và lại tiếp tục chạy. Con biết đấy, không có một sinh vật nào, kể cả đồ vật cũng đều muốn được💙 sống tồn tại".
Cha nói tiếp với một giọng nặng nề và đôi mắt ươn ướt, "Con trai, bố có thể làm gì cho con để con "sống" trở lại?". Và ngay lúc đó tôi đã❀ khóc. Cha nói thêm, "Con trai, không quan trọng con đã thất bại bao nh𓂃iêu lần, như thế nào? Quan trọng, con biết đứng lên sau đó để không có gì khiến con vỡ vụn lần nữa".
Và tôi đã trở lại với thế giới một lần nữa.
Tôi khởi động lại dự án quán ăn của mình bằng những công thức món ăn đã được biến tấu nguyên liệu, hương vị sao cho phù hợp với người dân quê mình. Tôi làm việc chăm chཧỉ, tôi lập hẳn kế hoạch kinh doanh, tôi đưa nó cho Ngân hàng cùng sổ đỏ nhà đất của bố mẹ để vay tiền ngân hàng. Dần dần công việc quán ăn cũng ổn định, tôi đã có lãi 𝄹và có những đơn đặt tiệc cưới lớn.
Một buổi chiều tôi bỗng nhận được điện thoại đứa em gái gọi khóc nói, "Bố, bố.. bị đột quỵ". Tôi cảm thấy tim mình như vỡ vụn. Tôi vội đến bệnh vꦇiện, ông đã bất tỉnh, nhưng khi tôi chạm tay vào, cha đã mở mắt nhìn tôi. Tôi chìa trước mặt Cha chiếc điện thoại Nokia và nói,﷽ "Bố ơi, bố còn nhớ món quà này chứ". Ông gật đầu. Tôi nói tiếp: "Con có được như hôm nay tất cả nhờ có bố, con đã sống lại và tiếp tục sống, vậy thì bố cũng phải như vậy, cố gắng nha bố, vì mẹ và vì chúng con".
Rất may sau đó một tháng thì cha tôi đã khỏe lại và được ra viện. Sáng nay, 20/11 cha đi tập thể dục, tôi không thể chờ, liền dùng chiếc điện thoại Nokia này để gọi cho cha và chúc mừng cha ngày nhà giáo Việt🐷 Nam, một khoảng lặng bao trùm giữa cuộc gọi, cả tôi và cha hiểu ý nghĩa phút giây lặng lẽ nhưn🏅g rất đỗi quý giá này? Khoảnh khắc nhận ra mình đã sống lại thực sự, vui vẻ và hạnh phúc.
Tôi thầm cảm ơn cha, cảm ơn chiếc điện thọai 🌸Nokia và cả những khó k♏hăn đã nhào nặn nên tôi của ngày hôm nay.
Nguyễn Bình Minh
Từ 25/10 đến 21/11, chuyên trang Số hóa của VnExpress tổ chức cuộc thi "Chiếc điện thoại Nokia đầu tiên của tôi". Đây là nơi bạn đọc chia sẻ kỷ niệm về chiếc điện thoại di động Nokia đầu tiên mà mình sở hữu, những giá trị mà hãng công nghệ Phần Lan mang lại. Thời gian gửi bài dự thi bắt đầu từ 10h ngày 25/10 đến hết 24h ngày 21/11, tương đương 4 tuần ಌthi.
Mỗi tuần, ban tổ chức sẽ trao ba giải thưởng tuần cho ba bài viết có số điểm cao nhất, mỗi giả🎶i là một điện thoại N♒okia 3.1 trị giá 3,99 triệu đồng.
Cuối cuộc thi, ban tổ chức sẽ lự💛a chọn ra các bài dự thi có chiếc điện thoại Nokia đầu tiên vẫn còn sử dụng được cho đến hiện nay để chấm điểm, sau đó chọn ra ba bài viết có nội dung hay và cảm xúc nhất để trao giải đặc biệt. Mỗi giải là bộ đôi điện thoại Nokia 6.1 Plus (trị giá 6,59 triệu đồng) và Nokia 5.1 Plus (trị giá 4,79 triệu đồng).
Gửi bài dự thi tại đây