Ông đã già, tuy sức khỏe còn dồi dào nhưng mắt không còn tinh nữa. Ông không nhìn rõ màn hình bé tí của điện thoại di động để sử dụng, ông chỉ có nghe♌ và gọi bằng máy cố định. Vi꧋ệc này mang lại sự bất tiện cho ông, bởi mỗi lần muốn gọi điện cho ai ông lại phải đeo kính, tra cuốn sổ điện thoại rất khó khăn mới có thể bấm số và gọi.
Bố tôi có mua cho ông chiếc điện thoại di động để nếu ông có đi ra ngoài dễ liên lạc hơn, nhưng ông bảo màn hình bé tí trông không rõ, với lại bàn phím không to như điện thoại ở nhà. Vì tay của ông khô💙ng còn nhanh nhẹn và chính xác, nên không biết đường nào sử dụng cả. Ông nội còn thích nghe cải lương, thích xem thời sự hay các chương trình dành cho người cao tuổi trên TV, nhưng không phải lúc n🍌ào cũng có thể xem đúng thời gian phát sóng chương trình. Việc sử dụng máy vi tính quả thật là một điều xa xỉ với ông. Tôi thương ông nhưng không biết làm cách nào giúp.
Rồi tôi đỗ đại học, bố mua cho tôi một chiếc máy tính bảng. Tôi thích thú nằm kê lên chân ông và nghịch nó. Bỗng ông bảo “Đây là cái gì sao màn hình nó to thế hả c😼háu?”. Tôi liền nảy ra ý định chỉ cho ông cách sử dụng. Chiếc máy tính bảng có kích thước phù hợp, gọn nhẹ, ông có thể cầm nó dễ dàng. Không những thế nó còn có màn hình rộng 7 inch, dễ nhìn hơn điện thoại di động, chỉ cần đeo kính vào ông có thể đọc chữ dễ dàng.
Với chức năng cảm ứng, ông có thể sử dụng một cách đơn giản, không cần bấm nút chính xác, mà chỉ cần chạm nhẹ vào biểu tượng là đã có thể kích hoạt. Tôi chỉ cho ông các tính năng đơn giản như gọi, nghe điện thoại. Tôi cài sẵn các biểu tượng trên màn hình chính để ông có thể dễ dàng sử dụng. Sau một buổi tập với tôi, ông đã có thể vào xem ꦺTV online, vào file nhạc để nghe những bài cải lương mà tôi tải cho ông hay xem ảnh các cháu ở trong Nam.
ඣ Rồi khi sử dụng quen dần, tôi chỉ cho ông cách vào mạng. Ông có thể vào các trang web để đọc báo, xem lại các chương trình truyền hình hay cả các chương trình dành cho người cao tuổi trên mạng. Tất nhiên tôi đã cài đặt sao cho ông có thể sử dụng dễ dàng nhất, nhưng đây đúng là một thành tích đáng nể của ông. Đến bố mẹ tôi cũng không thể tin được ông có thể tiếp cận công nghệ nhanh đến như vậy. Và tôi quyết định tặng chiếc máy tính𒐪 bảng đó cho ông.
Mỗi buổi sáng, ông dậy rất sớm để đi tập thể dục với mấy ông bà trong xóm, nhưng hiện ông còn mang chiếc máy tính bảng theo. Đến công viên gần nhà, ông lai b♍ật clip dạy về các bài tập dưỡng sinh để mọi người cùng tập. Ông bảo nó không khác gì cái TV di động cả, lại rất tiện để mang bên người. Các ông bà bạn của ông cứ tấm tắc khen ông sành khiến ông lấy làm tự hào lắm. Rồi những lúc nghỉ ngơi, ông lại bật cải lương cho mọi người nghe. Ông còn biết cách chụp ảnh, quay clip, ghi âm bằng chiếc máy tính bảng. Ông chụp phong cảnh, đường phố, đi với các bạn già ông cũng chụp lại những khoảnh khắc đời thường. Sau đó ông bật lại cho mọi người xem. Ai ai cũng lấy làm thích thú lắm.
Ông còn dạy cho hội người cao tuổi cách sử dụng máy tính bảng. Có lần hội của ông tổ chức đi chùa Hương, vì không thông thuộc đường nên bác lái xe bị lạc đường. Chính ông đã nhờ chiếc máꦕy tính bảng để tìm đường cho bác tài.
Từ ngày có chiếc máy tính bảng, ông và các ông bà trong xóm bỗng vui vẻ hẳn lên. T♊ôi thấy ông trẻ ra và yêu đời hơn rất nhiều. Tôi cũng yên tâm hơ▨n và cảm ơn chiếc máy tính bảng rất nhiều.
* Độc giả gửi bài dự thi tại đây hoặc [email protected].
Cuộc thi viết "Trải nghiệm cuộc sống cùng tablet” do Báo điện tử VnExpress phối hợp với Công ty điện tử Samsung tổ chức dành cho các công dân sinh sống trên lãnh thổ Việt Nam. Chương trình diễn ra trong 6 tuần từ ngày 15/8 đến 25/9. |
Nguyễn Ngọc Hưng