From: vuthao linh
Sent: Wednesday, November 11, 2009 3:51 PM
Tôi là một độc giả thường xuyên của diễn đàn này và cũng nhiều lần tham gia với các bạn độc giả khác, nhưng lần này tôi khá ấn tượng với chuyện của anh Hùng và anh Đức.
Tôi là một phụ nữ ngoài 30 tuổi, cũng đi làm và có hai con đang tuổi ăn học nên nghe chuyện của anh tôi khá hiểu những điều mong muốn của anh là thế nào. Tuy nhiên, nếu tất cả mong muốn của anh mà là hiện thực thì có lẽ ở xã hội này không ít người làm được như vậy đâu anh.
Có thể nói anh là một người đàn ông tốt và có trách nhiệm với gia đình, nhưng trách nhiệm với vợ thì tôi e chưa đủ. Tôi nói thế bởi vì tôi thực sự không hiểu anh từng uốn nắn vợ theo phương pháp nào nữa. Trong xã hội ngày nay phụ nữ tham gia hoạt động xã hội hơn trước đây nên việc chăm lo cho gia đình cũng có phần ảnh hưởng. Chỉ những ai biết sắp xếp và được giúp đỡ thì mọi việc mới thực sự ổn.
Tôi lấy chồng năm 25 tuổi, cũng là một cô gái khi sống với gia đình thì khá được cưng chiều và hầu như từ nhỏ đến khi lấy chồng chỉ là đi học và đi làm mà không thông thạo việc nhà. Nhưng từ khi yêu và cưới chính chồng tôi là người đã hướng cho tôi thành một người vợ như anh ấy mong muốn. Ban đầu là mong muốn của anh ấy, anh chỉ muốn được ăn cơm vợ nấu (chịu khó khen vợ nấu ngon rồi ăn xong anh mới nhận xét cần chỉnh như thế nào cho hợp khẩu vị).
Anh muốn vợ quan tâm đến người thân trong nhà nên chịu khó đưa tôi thăm hỏi mọi người và tư vấn cho tôi biết tính tình mọi người trong nhà ra sao ai thích gì ai không thích gì (anh thường đùa tôi rằng nên ghi điểm vụ này đi em)… nhiều lắm. Bây giờ tôi vẫn thầm cảm ơn chồng tôi vì chính anh đã cho tôi biết được mình cần phải cố gắng những gì.
Tôi làm những điều anh ấy muốn cũng xuất phát từ tình yêu dần dần nó thành thói quen và thành quỹ đạo của cuộc sống. Tôi cũng không phải là người thực sự đảm đang tháo vát, nhưng lại rất ham học hỏi và tìm tòi. Nếu hôm nay chồng bảo thích ăn món này là ngày mai đến cơ quan tôi lại lên mạng tra cứu hoặc hỏi các chị em về cách làm món đó. Khi làm gì được chồng và con khen (chỉ là động viên) tôi càng có hứng để làm hơn.
Còn việc chăm sóc con là bản năng của người mẹ trong mỗi người phụ nữ rồi, nhưng tác động của người chồng cũng rất quan trọng, chăm sóc và dạy dỗ con luôn cần phải có sự phối hợp của cả hai vợ chồng. Và cuộc sống hiện tại của tôi là đi làm 8 tiếng, thời gian còn lại chủ yếu là chăm sóc chồng con (mà không phải tôi làm công việc nhàn hạ với thu nhập thấp đâu). Sáng ra tôi vẫn đủ thời gian nấu ăn sáng cho cả nhà, đi chợ rồi mới đi làm, tối về đón con, nấu ăn và kèm con học (hôm nay làm không đủ thời gian ngày mai tôi lại chỉnh sao cho hợp lý thì thôi).
Chồng tôi cũng đi làm như tôi, ngoại trừ những khi đi công tác còn khi về nhà anh vẫn hỗ trợ tôi trong việc tắm cho con, thu dọn nhà cửa. Nhưng cũng bởi nhà tôi có những quy định rất rõ ràng và làm việc có trật tự nên không quá vất vả trong việc thu dọn nhà cửa. Tôi biết, nhiều khi việc công ty nhiều nên phải cố gắng rất nhiều mới đảm bảo được việc nhà, nhưng vì tôi cho nó là trách nhiệm, là niềm vui nên làm nhẹ như không.
Tôi cũng chưa đạt được tất cả những gì như anh mong muốn về vợ anh, nhưng tôi đủ tự tin để nói chắc tôi đáp ứng được khá nhiều những gì đàn ông cần về một người vợ. Nhưng tôi vẫn không ngừng hoàn thiện mình trong mắt chồng và những người thân trong gia đình nhà chồng.
Tôi đọc tất cả những gì anh nhận xét về vợ anh thì tôi cũng thấy thật đáng tiếc cho gia đình anh. Nhìn bề ngoài có thể nói rằng gia đình anh quá hạnh phúc và đủ đầy. Vậy mà tại sao anh chị không ngồi nhìn lại tất cả mà cải thiện cuộc sống hôn nhân đi. Vợ anh cũng là người có học anh nên dùng tình cảm mà khuyên bảo chị ấy (cho dù bây giờ là khá muộn). Anh chị không vướng vào tệ nạn xã hội nào, chỉ là thiếu sự hoà hợp trong cuộc sống vậy tại sao không thay đổi được?
Và tôi thấy anh hiểu quá tỉ mỉ những gì vợ anh làm (không ít người đàn ông nào quan sát vợ chi tiết được như anh đâu), vậy tại sao anh không điều chỉnh được vợ? Nếu anh thực sự yêu vợ và biết cách yêu thì thiếu đâu bù đó, những lúc vui vẻ anh hãy đưa ra những gì anh mong muốn về vợ xem vợ anh phản ứng thế nào. Anh thử hỏi chị ấy xem chị ấy cần gì và sức khoẻ chị ấy ra sao khi thích ngủ mà không thích dậy sớm làm việc…
Trên thực tế cũng có rất nhiều gia đình cần có người giúp việc chứ không nhất thiết cứ phải là vợ (do đặc thù công việc). Tuy nhiên, anh nên nói rõ rằng người giúp việc chỉ là hỗ trợ việc nhà còn những việc chính như đi chợ và chăm con thì nên là bàn tay người vợ (để đảm bảo về quản lý tiền bạc và xây dựng tình mẫu tử).
Cuộc sống của chúng ta còn biết bao việc phải làm, hãy cố gắng đừng để việc gia đình ảnh hưởng quá nhiều đến sức khoẻ, tình cảm. Bản thân anh chị không vui vẻ và con cái thì lại càng tổn thương. Tôi rất mong anh chị là những người biết cải thiện cuộc sống hôn nhân và tìm được tiếng nói chung để con cái được sống yên bình.
Anh là người đưa chuyện lên diễn đàn và tôi cũng rất hiểu những nỗi buồn của anh, tôi rất mong anh hãy bình tĩnh và nhìn nhận vấn đề một cách thấu đáo. Mỗi gia đình một hoàn cảnh, mỗi con người một tính cách, gặp phải trường hợp nào thì phải cố mà hoà hợp với trường hợp đó. Anh làm được chứ? Tôi rất mong nhận được tin vui từ gia đình anh. Nếu tôi là bạn của vợ anh tôi chắc sẽ giúp chị ấy phần nào đáp ứng được mong muốn của anh.
Chúc anh thanh thản.