Vấn đề hôn nhân của tôi không xuất phát từ mẹ chồng mà lại là ở chồng. Qua thời gian chung sống, tôi nhận ra anh rất kỹ tính, để ý tiểu tiết, gia trưởng và bảo thủ. Tôi nhiều lần nhịn nhục chồng, to nhỏ góp ý, giận hờn có, hài hước có, mong anh dần thay đổi để cuộc sống gia đình thoải mái và hạnh phúc hơn. Đỉnh điểm cuộc cãi vã ngày hôm qua khiến tôi muốn suy nghĩ l🦩ại việc có nên tiếp tục không.
Ngày hôm qua mẹ chồng về quê, mình tôi ở nhà chăm con, đến chiều anh về. Anh nhìn nhà cửa một thoáng rồi mặt dần thay đổi thái độ, lấy đồ lau nhà ra lau nhưng rất mạnh tay, thái độ bực dọc. Những lần trước vì có mẹ chồng nên tôi đều cho qua, lần này tôi nói: "Nếu anh làm mà vui vẻ thì làm, còn khô📖ng để đó cho em". Chồng trừng mắt nhìn tôi và bắt đầu chửi bới, nói nhà cửa dơ như cái chuồng heo, đầu óc của tôi ngu si không biết thì câm mồm. Rồi anh lôi mẹ đẻ tôi vào câu chuyện: "Em y chang mẹ của em, bầy hầy, dơ dáy. Mỗi lần anh về quê em không dám ăn bất cứ thứ gì vì lúc nào cũng thấy bẩn. Mẹ em vậy nên dạy dỗ em không tử tế, thành ra em mới thế. Ly của con uống sữa cứ để trên bàn không dọn". Tôi nghe anh nói mà như đứt từng đoạn ruột. Mẹ tôi lên ở phụ chăm cháu vì con tôi khóc dạ đề suốt 3 tháng 10 ngày, khi con lớn hơn bà vẫn thỉnh thoảng lên phụ tôi lúc bà nội đi vắng. Tính bà sống đơn giản, thoải mái nhưng không bừa bãi như anh nói, bà sống chung dần hiểu chồng tôi kĩ tính nên bà cẩn thận và chu đáo hơn hẳn, tôi đã để ý và thấy điều đó.
Sau cuộc cãi vã, chồng vẫn giữ cái nhìn và quan điểm đó, chưa hề xin lỗi tôi dù tôi đã mời chị gái anh qu♈a nói chuyện. Anh vẫn không hiểu ra vấn đề, còn trách móc mẹ tôi không dạy dỗ tôi. Tôi thật sự thấy mình và mẹ bị xúc phạm nặng nề. Tôi muốn khi mẹ chồng về sẽ nói chuyện rõ với bà rồi hai mẹ con tôi dọn về nhà mẹ đẻ sống. Xin cho tôi lời khuyên lúc này, nghĩ đến khuôn mặt đỏ bừng của chồng chỉ tay vào mặt tôi và nói mẹ tôi thế này thế kia mà tôi quá buồn và thất vọng.
Kim
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.