Tôi 26 tuổi, có gia đình và hai con, nhận thấy tu♌ổi đời mình còn rất trẻꦦ để có thể hiểu và trải nghiệm những chuyện xảy ra trong cuộc sống. Tôi lập gia đình đã được 5 năm, là công chức nhà nước lương khoảng 5 triệu, so với chồng tôi thì con số đó thật sự khiêm tốn. Chồng tôi là trưởng phòng kỹ thuật của một công ty xây♕ dựng ở Hà Nội, lương khoảng 20 triệu. Nói về cuộc sống gia đình thì nhìn bề ngoài ai cũng thấy chúng tôi thật viên mãn khi đã có nhà riêng, con cái đủ nếp tẻ nhưnꦚg thực sự ở trong cuộc mới có thể hiểu hết được những nỗi niềm mà tôi đang trải qua.
Chồng hơn tôi 7 tuổi, chúng tôi lấy nhau do hai nhà quen biết và hai người tìm hiểu nhau thấy hợp thì cưới. Anh rất nam tính, có chút gia trưởng và rất có hiếu với bố mẹ, nhược điểm của anh là quá xót xa mẹ đến nỗi không hiểu được tấm lòng của vợ khiến tình cảm vợ chồng sứt mẻ. Hơn nữa anh cực kỳ nóng tính. Nói thế để độc giả dễ hình dung là vợ chồng tôi khi tranh luận một vấn đề gì đó thì không có giai đoạn cãi nhau mà khi trái ý là anh xông vào đánh tôi luôn, thậm chí đánh rất đau và ác. Lúc đó tôi cảm tưởng không phải anh nữa mà là một người hung hãn, vũ phu, thâm độc.
Anh thường bóp cổ, đập đầu tôi xuống đất. Lần đầu, tôi thực sự bị choáng, không thể ngờ được anh lại như vậy vì bình thường anh hiền lành, điềm đạm, rất yêu vợ và các con, có trách nhiệm với gia đình. Tôi đã khóc rất nhiều sau lần đầu tiên đó và anh là người chủ động xin lỗi.
Tôi xuất thân từ nông thôn, phải làm việc từ nhỏ và bố mẹ cũng dạy về các đức tính cần có của người con gái nên mọi việc trong nhà và các mối quan hệ với bố mẹ tôi đều làm tốt. Tuy nhiên cũng có lúc do tuổi đời cũng trẻ nên cũng có bướng bỉnh, cố chấp, do vậy có lúc không được lòng mẹ chồng. Những khi như vậy anh lại không hài lòng về tôi và nói ra những lời xúc phạm. Anh nói: Em là cái loại ăn nhờ ở đậu, đang sống trên đất nhà anh nên đừng có làm gì quá đáng, nếu không người phải ra đường là em đấy.
Tôi cảm thấy rất đau lòng khi tấm lòng và công sức mình bỏ ra chăm lo cho gia đình và các con không bằng người giúp việc. Tôi rất yêu chồng và chăm lo cho anh. Ngày trước anh thường xuyên phải ꦐđi công tác xa nhà, ít thì một tuần, nhiều khi cả tháng mới về một lần nên những việc chăm sóc, con cái nhà cửa đều một tay tôi. Nghĩ đến những câu nói của anh mà tôi uất ức, nghẹn ngào nước mắt.
Tôi sống tình cảm, luôn mong muốn gia đình hạnh phúc, con cái vui vẻ, muốn vợ chồng hay nói chuyện, tâm sự với nhau nhưng anh ít nói, có thể nói rất nhiều với bố mẹ, anh chị nhưng lại ít nói với vợ. Đã vậy, hai năm gần đây tần suất anh đánh tôi và nói ra những lời xúc phạm, coi thường tôi ngày càng nhiều hơn. Anh đánh rất đau và sau những lần đó lại tiếp tục xin lỗi. Tôi thật sự quá thất vọng và muốn làm to chuyện để anh phải nhìn nhận lại mình nhưng không thể vì anh sẽ làm đủ mọi cách để cho tôi cười.
Tôi cũng bị khuất phục bởi thương các con khi phải sống trong không khí gia đình căng thẳng, thương anh đi làm về mệt mỏi vợ lại không tình cảm. Những lý do anh đánh tôi thường vô cùng nhỏ nhặt, mấu chốt vấn đề anh bảo là tôi không được cãi nhưng thấy những gì anh cấm đoán là sai nên tôi cũng có đôi co vài câu, sau đó bị anh đánh. Những lần anh đánh tôi thường không ai biết vì chúng tôi ở riêng. Tôi cũng giấu kín mọi người chuyện này vì muốn giữ hình ảnh đẹp của chồng với mọi người trong gia đình.
Hôm qua anh lại đánh tôi, từ đầu năm đến giờ ba lần rồi. Lúc bị đánh, tôi tức quá ném vỡ cái cốc, chẳng may anh giẫm phải nên bị chảy máu chân. Từ lúc đó vợ chồng tôi không ai nói với ai câu gì. Như mọi lần anh sẽ là người làm lành, còn lần này thì anh rất tức giận. Tôi cũng kệ, không thèm quan tâm tới anh nữa vì anh lao vào đánh tôi nên mới bị vậy.
Ngoài ra chồng tôi rất lười làm việc nhà, đi làm về hoặc đi công tác về chẳng bao giờ đỡ tôi việc gì. Có nói thì anh lại bảo trông con, trong khi đó con có thể tự chơi một mình, chỉ cần để mắt tới. Anh bảo đi làm mệt rồi, giờ về nhà phải được nghỉ ngơi. Tôi không nói được gì nữa vì bản thân lương được có 5 triệu, công việc lại nhàn nên nhiều khi mặc cảm.
Không biết có phải do tuổi tác chênh lệch hay quan điểm, lối sống khác nhau ♏mà nhiều khi tôi thấy chồng quá cứng nhắc, gia trưởng, nói chuyện với chồng nhiều khi không tìm được sự đồng cảm. Anh rất ít khi có những cử chỉ, l🌠ời nói quan tâm vợ, chỉ trừ khi vợ chồng tình cảm thì anh rất quan tâm tới vợ. Nhiều lần tôi tâm sự và nói chuyện với chồng về vấn đề này, anh nói xin lỗi và bảo lần sau sẽ không vậy nữa, biết tính chồng như vậy thì lựa đi. Nhưng tôi lựa làm sao kịp khi chưa to tiếng anh đã lao vào đánh.
Tôi biết con người chẳng ai hoàn hảo cả, chồng bình thường tính tình cũng tốt, có trách nhiệm với gia đình, yêu thương vợ con nhưng anh quá nóng tính, lúc đánh thì đánh cho chết luôn chứ không nghĩ được gì. Anh lại thường xuyên nói những câu coi thường vợ lương thấp, nói tôi lấy được anh là số đỏ nọ kia, quá lười làm việc nhà nữa. Điều đó khiến tôi nhiều lúc bị ức chế khi hai con còn nhỏ, lười ăn, tôi đi làm cả ngày có quá nhiều việc phải làm.
Tôi rất muốn gia đình hạnh phúc nhưng tần suất bị anh đánh ngày càng nhiều như thế này, tôi cảm thấy mình không thể chịu đựng mãi thế được. Tôi ước bản thân sống ở một nơi xa bố mẹ, họ hàng, bạn bè để có thể được sống với hai con mà không🌞 cần chồng, không phải nghe những lời dị nghị khi vợ chồng xa nhau. Tôi cần làm gì để giúp chồng thay đổi tính tình, để gia đình không đứng trước nguy cơ tan vỡ chỉ vì bạo lực?
Vân