Trước khi đến với nhau, chúng tôi đều có cuộc sống khá bằng phẳng, gần như không sóng gió, bố mẹ đều cơ bản và gia đình hạnh phúc. Tr🙈ước khi đến với tôi, anh từng trải qua hai mối tình chóng vánh, tôi cũng có mối tình thời sinh viên nhưng vì nhiều lý do nên chia tay. Cả hai đến với nha༺u hoàn toàn tự nguyện và được sự ủng hộ lớn từ phía hai gia đình, họ hàng.
Cuộc sống hôn nhân cứ thế êm đềm trôi qua, vợ chồng cùng chung chí hướng, gần như không có bất đồng lớn. Sau giờ hành chính, tôi ở lại làm thêm đến 6h tối để tăng thu nhậꦡp, chồng công việc đặc thù nên chỉ làm hành chính rồi về giúp vợ nấu bữa tối. Những ngày cuối tuần hay lễ tết, gia đình thường cho con đi trải nghiệm, hai bé rất quấn bố. Nhìn bề ngoài gia đình tôi hạnh phúc khi vợ chồng có nghề ổn định, yêu thương nhau. Sau 15 năm chúng tôi đã có nhà riêng, xe hơi, bản thân cảm thấy khá hài lòng với hôn nhân dù con tôi hay bị ốm do thời tiết nên việ🦂c chăm cháu từ nhỏ khá vất vả.
Chồng tôi ít va chạm cuộc sống, ít trải nghiệm, suy nghĩ nhiều khi đơn giản tr🎀ong các mối quan hệ. Anh có rất nhiều bạn, trong đó chủ yếu là nữ. Chồng làm lãnh đạo nhưng lại rất nhiệt tình, cả nể, dễ tin người, nhiều khi vô tư quá. Nhiều lần tôi từng nhắc khéo, thậm chí cảnh báo anh không nên vô tư quá trong mối quan hệ với bạn khác giới, có khi mình không có ý gì nhưng đối phương lại nghĩ khác rồi phiền phức. Mỗi khi đọc được bài tâm sự phù hợp, tôi kể lại cho chồng nghe, anh thường bảo tôi vớ vẩn, nghĩ linh tinh. Rồi sóng gió ập tới gia đình tôi khi vợ chồng có mâu thuẫn nhỏ rồi chiến tranh lạnh, chuyện này chưa từng xảy ra trước đây.
Những lần trước, nếu anh có lỗi sẽ coi như không, tôi về anh vẫn vui vẻ, bình thường, không nhận lỗi và cũng không dỗ dành, tôi giận một lúc rồi tự thôi, có giận anh cũng mặc kệ. Lần này chiến tranh lạnh anh sang phòng riêng ngủ, sau hai tuần tôi chủ động làm lành, phân tích cho anh hiểu rồi xin lỗi mà anh nhất quyết không nghe, còn bảo làm đơn ly hôn rồi ra tết nộp, còn dặn tôi đừng kể gì cho bố mẹ hai bên. Tôi không đồng ý vì còn yêu chồng, con cái cần có gia đình trọn vẹn, bố mẹ hai bên đều đang tuổi xế chiều cần được thảnh thơi, quan trọng là mâu thuẫn không đáng để phá nát một gia đình♛. Chồng nhất quyết không nghe, xa lánh tôi; khi tôi bị bệnh nhờ anh chở đi viện anh cũng chở nhưng lại nhắn những dòng tin dứt tình, cạn nghĩa. Tôi như người lạc lõng, lún sâu vào vực thẳm tâm hồn không lối thoát. Tôi vẫn kiên trì làm lành, đáp trả lại là ánh mắt căm hận anh dành cho tôi.
Giữa tột cùng đau đớn, sau nhiều ngày triền miên mất ăn mất ngủ, làm việc không hiệu quả, dằn vặt của bản thân vì đặt ra muôn vàn câu hỏi vì sao chồng lại trở nên như thế mà không có câu trả lời, tôi định tìm đến cái chết. Khi nhắm mắt lại, tôi thấy hình ảnh con thơ, bố mẹ hai bên, cũng như thấy được sự hèn nhát của bả𓆉n thân. Tôi tìm đến gia đình chồng tâm sự mọi chuyện. Bố chồng sắp một bữa cơm gia đình, gọi chúng tôi ra nói chuyện riêng, ông phân tích và đau đớn suýt nhập viện khi nghe con trai đích tôn nói vợ chồng con không hợp, định ra tết tính nhưng giờ bố biết chuyện rồi con sẽ nộp đơn luôn. Bố chồng cố gượng để phân tích, tôi một lần nữa xin lỗi anh trong nước mắt. Sau đó bố chồng để chúng tôi ngồi với nhau, chồng thống nhất là huề. Ngay sau đó, chuông điện thoại chồng có số lạ reo lên, anh nghe máy xong bảo với tôi đó là bạn gái. Tôi như đứt từng khúc ruột, đau đớn tột đỉnh, cố nén đến lúc về nhà rồi nói chuyện riêng. Lúc đó, tôi chưa kể với ai trong gia đình chồng, hóa ra từ lúc vợ chồng còn vui vẻ, hạnh phúc, anh đã phản bội tôi, họ còn xưng hô với nhau là vợ chồng.
Tôi mải lo đi làm, chăm sóc con cái, lo bệnh💝 tật của bản thân, không cảm nhận được rõ ràng việc chồng thay đổi. Nhân tình của chồng là cấp dưới không cùng cơ quan, hơn anh bốn tuổi, có chồng và hai con, chồng đang đi lao động nước ngoài. Cô này nổi tiếng lẳng lơ, ghê gớm, từng cặp với rất nhiều người trước khi quen chồng tôi. Lúc đầu cô ấy tiếp cận chồng tôi để nhờ cậy các mối quan hệ, sau thấy anh dễ tính, vô tư nên đã lên kế hoạch cám dỗ. Khi vợ chồng tôi mâu thuẫn, cô ấy vào khuyên anh ly hôn vì tôi không hợp với chồng bằng cô ấy. Là người có tình trường, cô ta không khó để chinh phục chồng tôi, người xưa nay chưa từng gặp cám dỗ, anh đã không vượt qua được. Thực ra, người đáng trách nhiều hơn ở đây là chồng tôi, nếu cô ta có giỏi cám dỗ đến đâu mà anh bản lĩnh thì mọi sự đã khác.
Tôi về nói chuyện với chồng, anh lặng thing rồi bảo tôi ngủ đi. Tôi làm sao ngủ được khi trong lòng ngổn ngang, bộn bề suy nghĩ. Tôi bảo chồꦑng, anh đã quyết định là chúng ta làm lại từ đầu thì hãy dứt khoát hết🤪 những gì chen ngang trong cuộc sống chúng ta. Tôi cho chồng một ngày để nói lời chấm dứt cô kia và xóa trang cá nhân cô đo tạo ra cho anh để tâm sự kín. Sáng hôm sau chồng tôi đi làm, buổi trưa như thường lệ vẫn ở lại cơ quan ăn cơm, từ giờ nghỉ trưa đến đầu giờ chiều điện thoại anh không liên lạc được, nhìn trang cá nhân cô kia không hoạt động, tôi nghĩ cô đó lại đến tìm anh.
Linh cảm của tôi không sai, tối đó sau khi ăn cơm xong, tôi gọi chồng lên phòng hỏi chuyện, anh lắc đầu không nói nhưng bảo vẫn lo cho tôi. Tôi uất hận nhưng cố bình tĩnh và phân tích cho anh thấu hiểu vấn đề. Cuối cùng anh đồng ý , gọi điện cho cô kia nhưng g🅷iọng không dứt khoát, đầu giây bên kia vang lên giọng của người phụ nữ: "Bỏ cái gì mà bỏ, không việc gì phải bỏ", sau đó chồng chuyển máy cho tôi nói chuyện. Cô ấy đổ lỗi tại tôi rồi lên mặt dạy đời, tôi dùng lời lẽ đanh thép đáp trả. Sau đó chồng ủy quyền cho tôi giải quyết mọi việc, anh đồng ý để tôi chặn đứt mọi liên lạc của cô đó, dứt khoát dừng lại.
Đêm đó tôi trằn trọc không sao ngủ được, dậy viết một bức thư dài bảy trang ôn lại những kỷ niệm từ thời mới quen, những kỷ niệm buồn vui trong suốt 15 năm vợ chồng. Sáng hôm sau, chồng dậy sớm đọc thư, đọc xong nét mặt anh tươi hẳn, như buông bỏ được thứ gì đó rất nặng và bảo tôi: "Điện tho𒆙ại của anh đây, em giữ cùng anh" rồi cất thư vào tủ. Từ sau hôm ấy, tôi khuyên chồng về nhà ăn cơm trưa, phần vì dịch bệnh, phần là để được nghỉ ngơi đàng hoàng rồi lại đi làm và anh đồng ý. Liên tục những ngày sau đó, vì cố níu kéo chồng tôi không được, cô kia thường xuyên nhắn tin để dạy đời tôi, rồi úp mở kể những chuyện đã xảy ra giữa hai người rồi bảo nếu muốn giữ mối quan hệ này thì tôi cũng chẳng làm gì được, rằng chồng tôi yêu cô lắm, đổ lỗi tại tôi. Tôi tỉnh táo đáp trả mọi tin nhắn của cô ta, giải quyết hết những gì liên quan giữa hai người họ. Vài ngày sau, cô lại nhắn tin đòi quà đã tặng chồng tôi. Tôi tính trước được chuyện này nên hỏi chồng, anh bảo quà đó là tiền anh mua nên tôi đã đi từ thiện từ trước đó.
Về phía chồng tôi, từ khi chấm dứt mối quan hệ này anh tươi tỉnh hơn, không còn thái độ vụng trộm và lén lút như trước. Về nhà anh chịu khó chơi với con hơn, cùng tôi làm việc nhà và gần như không tụ tập bạn bè nữa. Mỗi khi đêm xuống, khi chồng con đã chìm sâu vào giấc ngủ, tôi bất chợt tỉnh giấc, mất ngủ, những dòng tin nhắn đọc được cứ quẩn quanh trong đầu. Tôi cố gắng vùi đầu vào công việc để quên đi mà tim vẫn đau nhói vì trước đây chưa từng ngh💜ĩ có một ngày mình lại rơi vào hoàn cảnh này. Lúc phản bội tôi, chồng có chuyển tiền nhờ cô kia mua hộ chiếc đồng hồ đeo tay, tôi khuyên anh không đeo nữa vì dù sao nó cũng là vật có liên quan đến tình cảm nam nữ, với lại đó là ảnh cô ta đặt làm đại diện cho trang cá nhân riêng của hai người. Tôi với chồng sẽ cùng nhau đi mua đồng hồ mới, anh lại bảo đó là vật ngoài thân, mua bằng tiền của anh chứ không phải là cái áo người ta đan để tặng nhau, vì thế anh vẫn đeo.
Tôi thực sự không hiểu mình có ích kỷ và nhạy cảm quá không? Hay chồng vẫn vô tư, không hiểu cho cảm xúc▨ của tôi? Làm sao để hàng đêm☂ tôi không mất ngủ? Làm sao để tôi có thể quên mọi chuyện đã xảy ra? Tôi có quá yếu đuối và nhu nhược? Tôi cần giúp chồng điều gì để anh bản lĩnh và trưởng thành hơn trong các mối quan hệ?
Ngọc
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc