Quê tôi hẻo lánh, trẻ con ít, nếu con học ở đó không có bạn chơi, mà có cũng chỉ vài bạn, các bạn nhỏ ở t𝓀rên đó ít học lắm, kiểu học cho có thôi. Con tôi đang học lớp một, ở đây cũng chỉ có bạn trên trường, học hành có sự tiến bộ hơn ở quê. Ngoài ra khi thời tiết nắng ấm, tôi cho con học thêm võ, bơi lội để con vui chơi, đi siêu thị mua sắm hay đi ăn. Tôi khá thoải mái vấn đề này.
Tuy nhiên khi ở đây tôi làm không dư đồng nào vì tính khá thoáng, chi phí lại nhiều hơn. Nếu ở quê, mỗi tháng tôi có thể🌱 dư được hai đến bốn triệu đồng, vợ chồng cũng muốn tích cóp vốn làm nhà trong đôi ba năm tới (chúng tôi đã có đất ở thành phố). Nhà tôi có ba anh em, anh hai đã có gia đình, ở riêng; em gái sống và làm việc ở thành phố, không muốn về quê. Ba má tôi có nhà cửa rộng rãi. Chồng tôi lại ngại khi về quê vợ, sợ mang tiếng. Khi về nhà tôi, anh rất lười, không làm việc gì cả. Anh tốt tính, quan tâm vợ con, chỉ con học, nhưng anh thường đi làm, ở nhà rất ít. Theo các bạn, tôi nên về quê hay cố gắng trụ lại thành phố?
Ngọc
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc