Tôi 31 tuổi, chồng hơn hai tuổi, sống và làm việc ở Hà Nội.ꦇ Tôi làm công ty ngoài lương cứng 30 triệu đồng. Chồng mới được tăng lương hai tháng nay lên 20 triệu đồng, trước đó 13 triệu. Chúng tôi có con gái tám tháng tuổi đang nhờ bà ngoại chăm. Bố mẹ hai bên làm nông, không có lương hưu. Chồng tôi học xong cấp ba, được học bổng đi du học nên bố mẹ chồng không phải nuôi từ đó. Thậm chí anh còn gửi tiền về hàng tháng và phụ phần lớn tiền ông bà xây nhà ở quê, nhà xây từ lúc chúng tôi chưa quen nhau, trên chồng có hai chị gái.
Chúng tôi mới mua nhà và đang nợ 500 triệu đồng.ౠ Gần đây bố chồng phát hiện ung thư phổi giai đoạn ba. Ông bà không có tiền tiết kiệm vì bà chỉ ở nhà không đi làm mấy chục năm nay, còn ông đi làm buổi đực buổi cái, chủ yếu thích đi la cà, buôn chuyện trong khi còn phải nuôi con của chị gái với chồng đầu tiên, hiện cháu học lớp bảy. Chị đã lấy chồng mới và có hai con. Chị chủ yếu phụ tiền học, còn tiền ăn uống, quần áo, sách vở do bố mẹ chồng tôi lo.
Chồng bàn với tôi muốn chữa bệnh cho bố, bố chồng cũng muốn vậy. Tôi nhất trí. Bác sĩ báo ông có thể mổ. Khi bàn đến chi phí, chồng tôi báo có thể phải vay 300 triệu đồng để lo cho ông. Tôi thấy số tiền đó khá lớn so với tình hình hiện tại của nhà mình nên đề xuất góp 150 triệu đồng để ông chữa và dưỡng bệnh, còn lại ông bà tự cân đối. Vì chúng tôi còn phải lo trả nợ nhà,ဣ lo chi tiêu hàng tháng và còn mẹ anh với bố mẹ tôi nữa. Nhỡ đâu bố mẹ tôi cũng bệnh, lấy đâu tiền để chạy chữa, trong khi nhà tôi đã vay quá nhiều.
Bố chồng luôn nghĩ chồng tôi lương cao nên lo cho bố vài trăm triệu không thành vấn đề và khinh thường con dâu, nghĩ tôi ăn bám. Ông thất vọng thấy rõ khi tôi bầu con gái. Tôi cũng chưa nhờ được gì nhà nội. Chồng cho rằng tôi quan trọng tiền bạc, không tôn trọng bố chồng. Giờ chúng tôi đang chiến tranh lạnh, tháng này chồng không đưa tiền lương để chi tiêu và trả nợ ꦑmà cầm hết. Xin các bạn cho ý kiến, trong trường hợp này tôi phải làm gì? Tôi cảm ơn.
Thu Quỳnh