Khi tôi ở cữ bé đầu, mẹ cũng giúp chăm cháu và chăm cả tôi, điều đó không có nghĩa là việc làm dâu đối với tôi dễ dàng. Mẹ chồng có ý muốn khống chế tôi rất mạnh, nhà của tôi nhưng mọi việc phải theo ý bà, từ việc chăm con cho đến sắp xếp trong nhà, trồng cây gì cho đến đồ nào được bày lên kệ đồ nào phải cất đi. Đồ trang trí tôi mua, mẹ không thích thì không được bày, nếu bày lên bà sẽ lẳng lặng cất đi rồi đem c๊ho. Nếu không theo ý bà, bà sẽ tìm mọi cách để phải theo hoặc giận d🍨ỗi nằm trong phòng giả bộ không ăn uống, dù khi không có ai vẫn lấy đồ để ăn.
Bà hay nói chồng tôi thật tệ, không làm ra tiền nên không dạy được vợ, để vợ ăn hiếp mẹ; trong khi chồng tôi có vị trí khá tronඣg một công ty lớn, mỗi tội lươn bằng phân nửa vợ và anh xài cũng không hợp lý lắm nên đưa về nhà không được nhiều. Các em chồng lẫn anh chị họ đều nói tôi đối xử tốt với gia đình chồng, khôngꦺ lên mặt với ai. Mẹ chồng cứ nói không mua được nhà cho con dâu rồi lại phải ở cùng nên mới phải chịu thế này (nhà tôi mua bằng tiền để dành và tiền bố mẹ đẻ cho nhưng đứng tên hai vợ chồng). Bà nói với nhiều người là tôi khó chịu lắm nên rất khó sống chung, dù mọi người cũng biết tính bà rồi nên cũng không ai coi đó là thật sự.
Trong mắt chồng tôi, mẹ hơ♏i khó khăn nhưng thương con cháu, tôi cứ nhịn đi. Tôi muốn mướn người làm cho bà lẫn mình đều đỡ vất vả, chồng biết mẹ không thích nên tìm mọi cách làm khó để họ xin nghỉ hoặc sẽ kiếm một𝓀 lỗi gì đó để họ nghỉ. Mẹ chồng không thích người làm vì tôi sẽ đưa tiền chợ cho họ chứ không đưa cho mẹ. Bà cũng không thích người làm thân thiết với tôi. Người làm theo giờ bà cũng chỉ chấp nhận người do con gái (em chồng tôi) giới thiệu và không làm khó họ. Riết rồi tôi cũng không mướn người làm, chỉ mướn theo giờ vì để họ ở nhà với mẹ chồng cũng thấy tội họ.
Bà thươn﷽g cháu nhưng thương không đúng cách. Bé ở nhà với tôi, tôi cố gắng cho bé tự lập, nhưng bà cứ thích đút bé ăn, dọn dẹp phòng cho bé, mặc quần áo họ dù bé đã học l🀅ớp một. Bà hay đón bé sớm rồi cho ăn trước khi tôi về. Tôi muốn con ăn chung với cả nhà để làm quen việc tự ăn và giao tiếp với mọi người trong bữa ăn, mẹ chồng không chịu. Nếu tôi kiên quyết, bà sẽ giận dỗi, sẽ "bệnh", hay sẽ khóc lóc là "nhà con dâu nên tao không có quyền gì cả".
Tôi nói với chồng nhiềuu lần và cũng quá mệt mỏi vì việc ở chung. Bà có nhà (mua chung với một người em gái độc thân) nhưng không muốn về ở, cũng không muốn ở với con gái (em chồng tôi cũng bảo không thể ở với bà đജược). Tôi ở với bà 6 năm rồi, ai cũng bảo tôi giỏi quá nên ở được. Bà càng ngày càng quá đáng, nhất là trong việc dạy con tôi. Bà thích dạy bé học nhưng trình độ không cao nên hay dạy sai kiến thức. Tôi dạy con, có những lúc tôi bận và để bé tự làm thì bà sẽ vào chỉ cháu làm và có khi chỉ sai. Nếu tôi sửa lại cho đúng bà sẽ giận dỗi rồi bữa sau bắt cháu làm lại theo cách sai của bà. Bé nhà tôi bắt đầu có những biểu hiện không tốt, cho thấy có sự ảnh hưởng xấu từ bà nội.
Tôi muốn chồng nói chuyện với mẹ nhưng anh cứ lờ đi hoặc kiếm chuyện với tôi. Tôi mệt mỏi đến mức muốn ly dị. Chồng yêu thương vợ con, ngoài những chuyện liên quan đến mẹ ra thì mọi việc khác vợ chồng đều bàn bạc với nhau để giải quyết. Con tôi bám mẹ nhưng cũng yêu bố. Mọi việc ngột ngạt quá và tôi không thể ở chung được nữa, cũng không muốn con bị ảnh hưở👍ng xấu. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Linh
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.