Đôi khi tôi tủi thân vì ba mẹ không hiểu mình, rồi nghĩ mình không được thương bằng em trai, sau đó lại thấy bình thường, hạnh phúc. Đến tuổi dậy thì, tô⭕i cũng coi là thành công vì không đẹp không xấu. Tôi học hành bình thường, tính cách khá ương bướng, quậy, có lẽ do sự nuông chiều của gia đình. Đến khi tốt nghiệp lớp 12, chưa bao giờ nghĩ sẽ quen 🎉ai lâu dài vì tôi hơi quậy và có tư tưởng không ràng buộc. Tôi cũng trải qua mấy mối tình không vui nên cá tính hơi tưng tưng, chẳng coi tình cảm là việc quan trọng.
Lúc đầu quen anh, tôi chẳng yêu gìಌ, chỉ thấy anh hiền, hợp hoàn cảnh gia đình và mọi thứ. Tôi từng bị coi khinh vì gia cảnh không bằng người khác nên giờ ch♋ọn bạn trai cùng đẳng cấp, cùng tuổi, nói chung cái gì cũng cùng cỡ. Một năm sau tôi nhận được lời tỏ tình từ anh. Bên cạnh đó lại có sự xuất hiện của người thứ ba, là cô bạn thân. Miệng anh nói yêu tôi nhưng cái gì cũng cô bạn thân, nghe mắc mệt. Bao lần tôi bắt gặp họ đưa rước nhau đi học với lời nói dối trắng trợn, trong khi tôi cùng trường. Rồi tôi quyết định chia tay. Sau nhiều lần chia tay, tôi nghĩ tới đâu hay tới đó, không yêu thì bỏ. Nói thật, tôi bị bệnh ghét mùi cơ thể đàn ông nên chỉ ở gần người này không thấy ghét lắm mới cố được đến thế. Sau bảy năm yêu, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến hay bản tính háo thắng nên tôi dấn thân vào cuộc hôn nhân, kết quả biết trước không vui vẻ là mấy.
>> Mẹ cực khổ cả đời để chúng tôi được hạnh phúc
Sau khi cưới, tôi bị bỏ lơ, đến khi có bầu quyết định về nhà m💝ẹ đẻ, không làm dâu trong gia đình quá ngột ngạt đó nữa. Sau khi sinh con, vừa ra khỏi phòng hồi sức tôi đã nghe mẹ chồng nói: "Chẳng giống nhà này chút nào" mà thấy bàng hoàng, hụt hẫng. Chồng nghe vậy càng không quan tâm vợ con. Bao lần tôi nghĩ sẽ từ bỏ, rồi còn bị trầm cảm vì gần chục năm nghe mẹ chồng nói vấn đề đó,🧔 trong khi họ hàng chồng ai cũng công nhận con tôi giống bố. Nhiều khi tôi nghĩ dại nhưng còn ba mẹ nữa nên lại chẳng dám.
Có những lúc con bệnh, tôi gọi chồng, anh bảo đi làm, trong khi nhìn trang cá nhân của cô bạn thân anh thì thấy họ đi ăn sinh nhật. Tôi một mình nuôi con là chính, mỗi tháng chồng đưa ba, bốn triệu đồng chẳng đủ tiền sữa, nhưng trong mắt nhà chồng thì tôi ăn bám, vô dụng. Chuyện vợ chồng có khi cả tháng chúng tô❀i không gần gũi. Sau sáu năm cố gắng, tôi quyết định có bé nữa, giống như một điều níu kéo hạnh phúc cuối cùng. Khi tôi mang bầu, mẹ đẻ bệnh, mẹ chồng nói với mẹ tôi: "Chị để em lo cho cháu", rồi mẹ chồng lo được ngày đầu ở bệnh viện, sau đó giao cho người giúp việc.
Khi mẹ chồng có thêm con dâu, tôi hiểu thêm rằng mình không được thương yêu. Người ta có bầu trước, đòi hỏi nhiều😼 thì mẹ chồng bảo: "Tội nó nhỏ tuổi, không hiểu chuyện". Dâu mới không biết nấu ăn, rửa chén, mẹ chồng bảo: "Tiểu thư được cưng chiều nên thế, về dạy bảo lại là được".
>> Chấm dứt cuộc sống khổ cực bằng việc ly hôn chồng
Rồi chồng tôi lần nữa có tình yêu mới bên ngoài. Tức 💮nước vỡ bờ, tôi quyết định ly hôn khi con vừa tròn tám tháng. Anh năn nỉ, khóc lóc, tôi nghĩ lại. Gần đây, tôi quyết định kết thúc hôn nhân sau ba năm nữa. Một người bạn là chồng, là cha rồi mà tư tưởng như chồng tôi, tôi chợt hiểu ra đàn ông họ không thương mình nữa nhưng chẳng muốn bỏ, giống kiểu không cần vứt đó chứ không bỏ cho ai.
Bạn thấy sao về cuộc đời tôi? Không bi đát lắm mà cũng chẳng vui là mấy, buồn cũng chẳng buồn hơn ai. Lý do tôi tính ba năm nữa bỏ chồng là để khi đó con vào tiểu học, bớt bám mẹ, b🃏ản thân có thể có thời gian kiếm tiền, đủ khả năng lo cho con cái và cha mẹ già. Mong nhận được những lời chia sẻ của các bạn.
Nhung
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc