Tôi 27 tuổi, có một bé trai 21 tháng. Chồng hơn tôi 3 tuổi. Chúng tôi gặp nhau trong một buổi offline. Tôi bị anh thu hút và trúng tiếng sét ái tình nên chủ động bắt chuyện trước. Chúng tôi bắt đầu tìm hiểu nhau. Anh quan tâm, chia sẻ, tạo niềm vui cho tôi. Anh vui vẻ giới thiệu tôi với bạn bè, gia đình, đồng nghiệp. Khi nào xảy ra mâu thuẫn, anh cũng là người chủ động làm lành. Khoảng thời gian vui vẻ ấy chẳng kéo dài được bao lâu. Chúng tôi liên tục cãi nhau, do mọi thứ xuất 🔴phát từ phía tôi. Gia đình tôi không hạnh phúc, bố mẹ ly dị, công việc không suôn sẻ và em trai chuyển lên thành phố học. Hàng ngày tôi phải chăm sóc và đưa đón em đi học (em trai tôi mới học lớp 7). Tôi rất mệt mỏi và dành hết thời gian cho công việc, gia đình.
Chúng tôi ít gặp nhau hơn nhưng cãi vã nhiều hơn rồi chia tay. Tuy nhiên trong thời gian chia tay, tôi phát hiện mình có em bé nên liên lạc với anh. Mọi người trong gia đình anh đồng thuận, chỉ riêng mẹ anh liên tục 🌜chì chiết tôi. Tôi về làm dâu, suốt 2 tháng trời, ngày nào bà cũng la rầy, xưng là cô chứ không phải mẹ. Từ khi có thai, tôi ở nhà không đi làm do công ty cho thôi việc. Hàng ngày, tôi tâm sự chuyện mẹ anh và tôi thì anh cáu, nói không muốn nghe. Anh bảo đi là♑m đ🍌ã đủ mệt mỏi rồi, về nhà còn chuyện mẹ chồng nàng dâu nữa. Về chuyện tiền nong, anh bảo cần gì nói anh mua chứ không đưa ✅tiền cho tôi, và đến giờ vẫn vậy. Lúc nào yên ổn tôi cần gì anh mua. Khi cãi nhau, tôi bảo mua sữa cho con, anh cũng chả đoái hoài bận tâm. Từ ngày tôi sinh em bé, mẹ anh cũ🦄ng dần thay đổi thái độ, không còn căng thẳng như trước.
Anh làm marketing cho một công ty bia ở Sài Gòn nên đi nhậu thường xuyên. Lúc nào cãi nhau anh đi tận 11 giờ đêm mới về. Con bệnh một mình tôi chăm. Từ ngày tôi sinh con, anh dọn ra phòng khách ngủ, chả đỡ đần gì. Tôi tâm sự cho bố chồng nghe rằng ở nhà chăm con tôi không có đồng 🔯chi tiêu, chồng làm bao nhiêu xài bấy nhiêu, lương anh tôi không được biết. Từ đó hàng tháng ông cho tôi ít tiền. Sau này bà biết, bảo với ông "Sao tháng nào cũng cho nó hoài vậy", thế là ông không cho nữa. Sau đó, con lớn hơn, tôi gửi trẻ rồi đi làm.
Anh đi làm r𓆏ất trễ. Sáng 7h30 mới ngủ dậy, tắm rửa hết 45 phút, ra ủi đồ, đầu tóc bóng loáng, mất cả tiếng mới bước ra khỏi nhà, ra đường thì mồm năm miệng mười. Vậy mà khi về nhà anh như trở🔥 thành một người khác. Phòng riêng của anh chả bao giờ dọn dẹp, không hề tắm hay đánh răng vào buổi tối. Anh chỉ sinh hoạt riêng trong phòng: chơi game, đọc truyện, không thì đi nhậu, tôi gọi ra chơi với con mới ra. Nếu giận nhau, cả tháng chúng tôi chẳng nói chuyện, anh cũng không quan tâm con cái. Anh bảo lương không đủ cho cả 2 người nhưng lại đầu tư hồ cá, máy chụp hình, xe điều khiển, flycame phục vụ cho nhu cầu giải trí. Ông bà mua nhà chung cư thìﷺ anh nói nhà chật nên bâ꧒y giờ vẫn đang sống chung với ông bà. Ngày trước còn thấy buồn, 🔯bây giờ tôi dần chai lỳ cảm xúc. Tôi chán ngán kh🅺i nhìn thấy anh. Xin chuyên gia tư vấn v🌊à bạn đọc ꦑcho tôi lời khuyên.
Thùy
Chuyên gia tâm lý Trần Kim Xuân gợi ý:
Chào bạn Thùy,
Vợ chồng bạn đến với nhau không dựa trên nền tảng tình yêu vững chắc, chưa hiểu nhau, cái tôi ở mỗi người khá lớn nên khi sống chung gặp nhiều trắc trở. Ngoài ra, đây là thời kỳ đầu hôn nhân, các bạn chưa thích nghi ngay được với cuộc sống mới, trách nhiệm mới nên còn nhiều bỡ ngỡ và chưa biết cách điều chỉnh phù hợp. Các bạn trở thành vợ chồng là bất đắc dĩ vì lỡ có thai. Trong mỗi người đều có sự bất mãn với đối phương, bởi các bạn từng yêu nhau nhưng thấy không hợp nên đã chia tay. Vì trách nhiệm với đứa con🌳 mà kết hôn, các bạn nên xác định rõ phải biết lựa nhau mà sống, duy trì trách nhiệm, tình nghĩa vợ chồng, nhen nhóm, bồiꦇ đắp dần tình yêu.
Bố mẹ chồng bạn, tuy lúc đầu hơi gay gắt nhưng về sau đã dần chấp nhận bạn là dâu con trong nhà, thậm chí thông cảm và giúp đỡ bạn (bố chồng cho tiền). Còn chồng bạn, anh ấy là một người có trách nhiệm, bởi dù đã chia tay nhưng khi biết bạn có thai anh ấy vẫn chọn cách cưới bạn. Tuy nhiên, việc kết hôn này là bất đắc dĩ, hơn nữa tình cảm của anh ấy dành cho bạn khôn༺g nhiều nên sau khi cưới tình cảm vợ chồng không được mặn nồng cũng là dễ hiểu. Đã thế, mỗi ngày khi đi làm về, bạn luôn ca thán, kể lể, trách móc khiến anh ấy mệt mỏi, lâu dần sợ tiếp xúc với bạn hoặc sợ về nhà. Còn việc chồng bạn đi làm trễ, chú trọng ăn mặc, ra đường biết cách giao tiếp cũng là phù hợp với nghề marketing anh ấy đang làm thôi.
Bạn lấy người chồng này là do lỡ có thai, mẹ chồng luôn khó chịu với bạn, chồng không bênh, không đưa tiền,... nên thấy bất mãn. Từ đó bạn luôn nhìn nhận mọi người, mọi☂ việc theo chiều hướng tiêu cực. Bạn nên nhớ trước khi muốn nhận được điều gì từ người khác, bạn hãy cho đi trước đã, cũng giống như phải đầu tư thì mới có lãi.꧙ Hãy tôn trọng và thường xuyên quan tâm, hỏi han bố mẹ chồng; tránh kể lể, trách móc, nói xấu bố mẹ chồng với chồng.
Đối với chồng, bạn nên tôn trọng công việc, sở thích và cách sống của anh ấy. Hãy chào đón chồng bằng nụ cười hoặc tâm trạng thoải mái mỗi khi anh ấy🤪 đi làm về. Rủ rê chồng chơi cùng con để tạo sự gắn kết cha con, gia đình. Về vấn đề tiền bạc, vì sao chồng không đưa tiền cho bạn giữ? Phải chăng anh ấy không tin tưởng bạn? Anh ấy muốn tự mình mua đồ thì bạn cứ tôn trọng. Dặn chồng mua với thái độ vui vẻ, nhẹ nhàng. Có lúc bạn thử nhờ anh ấy mua cái nọ cái kia cho bố mẹ chồng; hoặc bảo chồng đưa tiền để mua quà tặng anh ấy nhân dịp kỷ niệm nào đó; hay đơn giản là cải thiện bữa ăn cuối tuần cho cả gia đình,...
Khi bạn mang tâm trạng khó chịu đối với người khác, bạn cũng sẽ nhận được điều tương đương về mình.🎃 Hãy thử cho đi để xem mình nhận lại được gì nhé. Chúc vợ chồng bạn sớm vui vẻ.
Muốn được chuyên gia Trần Kim Xuân tư vấn, mời bạn gửi tâm sự tại đây.
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.