Tôi hơn 40 tuổi, khao khát có thêm con nhưng không dám vì lý do kinh tế và chồng hầu như không bao giờ hỗ trợ vợ việc nhà hay chăm con. Nhà cửa 𝐆có khi cả năm anh chỉ dọn vào ngày cuối năm. Anh vô cùng khó tính, bắt bẻ vợ con từng câu nói, câu nào anh nghe không lọt tai là lập tức mắng chửi tôi luôn.
Chúng tôi yêu nhau gần 10 ⭕năm mới cưới, từ ngày yêu đến giờ, chồng vô cùng độc đoán. Lúc mới ra trường, anh bảo muốn vợ ở nhà chăm sóc gia đình con cái nên tôi đã không đi làm ngay. Quan điểm này bố đẻ tôi cũng ủng hộ do lúc đó bố rất yêu quý anh, hai người nói chuyện hợp lắm. Rồi vợ chồng mãi không ổn định nên tôi đi làm. Chồng không ham kiếm tiền mọi việc cứ mặc kệ, đến đâu thì đến. Chi tiêu trong gia đình mấy năm nay tôi phải tự lo bằng mức lương nhân viên văn phòng của mình.
>> Vợ chửi bới mỗi khi tôi góp ý chuyện gì đó
Chồng ghen tuông kinh khủng. Từ ngày yêu đến giờ tôi hầu như không có bạn, chỉ một vài cô bạn thân nhưng cũng ít liên lạc. T𝔉ôi không được phép xem bóng đá, nhìn đàn ông cởi trần phải không quay mặt đi, còn bạn khác giới tuyệt nhiên tôi không có. Trước đây tôi chịu đựng được do lúc đó nghĩ chồng yêu mình nhiều lắm, thế giới của tôi chỉ cần chồng là đủ, rồi sau này là con. Tôi nghĩ tình yêu của chúng tôi sẽ cứ thế đến già không thay đổi, thiên hạ có ngoại tình thế nào cũng không thể là chồng tôi.
Vài năm trước tôi phát hiện anh tán tỉnh mấy cô bạn nữ. Tình yêu tôi dành cho chồng vì thế khôngꦆ còn nhiều. Tôi mệt mỏi với cuộc sống gia đình. Chồng cả ngày đi làm, tối về gác chân lên ghế chờ vợ dọn cơm, cuối tuần anh ngủ hoặc đi chơi, không đoái hoài gì đến việc nhà cửa hay nghĩ cách kiếm thêm thu nhập. Cách đây hai năm, tôi định chia tay, đã ly thân gần một năm. Chồng lấy con ra để thuyết phục tôi quay về, cùng nhau nuôi dạy con. Tôi tin anh đã thay đổi ít nhiều, hóa ra tôi nhầm. Anh vẫn lười nhác, quát mắng con. Tôi nhiều lần góp ý nhưng bất lực vì lý lẽ của chồng luôn đúng. Tranh luận điều gì không vừa ý là anh sẵn sàng mắng tôi những lời lẽ khó nghe và thô tục nhất, trong khi anh là người có học và thích đọc sách.
Đến giờ này tôi thấy quá chán cuộc sống gia đình, chỉ muốn thoát ra. Trước tôi chưa thoát ra là do con vẫn chưa lớn hẳn, bố mẹ đẻ không ủng hộ việc ly hôn, tôi không hiểu nổi nữa. Đồng nghiệp biết chuyện đều khuyên tôi chia tay đi. Chồng còn muốn kiểm soát vợ, tôi đi đâu làm gì cũng phải biết. Cơ quan tổ chức đi nghỉ mát, tôi không được đi một mình, chồng bảo để con lớn hẳn đ🌊ã và cho rằng công việc đâu vất vả đến mức phải đi nghỉ dưỡng. Tôi chán tranh luận vì không muốn con lại nghe bố mẹ cãi nhau. Chồng còn có thói xấu nữa là vũ phu, gần đây đỡ hơn nhưng khi cãi nhau anh luôn định𝓡 lao vào đánh nên tôi sợ không dám căng lên.
>> 10 năm nhẫn nhịn người chồng hay chửi bới
Tôi nên làm gì bây giờ? Có nên cố nhẫn nhịn cho con lớn hẳn không? Con chuẩn bị ôn thi cấp ba. Gần đây tôi mệt mỏi quá, chán chường, không lối thoát, một mặt muốn dọn đồ về nhà bố mẹ đẻ, một mặt lại nghĩ thương con, muốn chăm sóc nó. Con còn đi học tại nơi chúng tôi sinh sống. Tôi có nhu nhược không? Nên làm gì bây giờ? Chồn𓂃g như thế có vấn đề gì về tâm lý? Mong được các bạn tưಞ vấn.
Ngọc
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc