Lúc yêu, tôi cũng biết anh lười nhưng mọi người đều bảo đàn ông lấy vợ có con vào sẽ thay đổi. Tôi vất vả với việc mang bầu và chăm con. Bản thân ham việc, cộng với tích lũy trước đó nên có công việc tốt và thu nhập khá. Vợ chồng tôi mua được căn nhà ở Hà Nội, một mảnh đất và xe h🌜ơi. Chồng đưa tiền cho tôi rất ít, trung bình chỉ khoảng 5 triệu/tháng, không đủ trả tiền lương giúp việc, tiêu gì anh cũng lấy tiền của tôi với lý do: "Anh nộp lương cho vợ hết rồi còn gì". Mọi người nhìn vào ai cũng nói gia đình tôi hạnh phúc, chồng không chơi bời, lương đưa vợ hết, vợ chồng chỉ nói tốt cho nhau, đúng là chỉ trong chăn mới biết chăn có rận.
Tôi nhiều lần khuyên nhủ nhẹ nhàng và cả to tiếng về việc cố gắng làm ăn của anh. Anh chỉ để đó, không thấy sự tiến triển trong công việc. Nhà tôi một tháng chi tiêu với trả tiền ngân hàng tối thiểu 40 triệu đồng (thuê giúp việc, tiền BHNT cho con và 10 triệu trả ngân hàng nữa). Với số tiền đóng góp 5 triệu của chồng thì chỉ chi tiêu riêng bản thân anh ấy ꦅcòn không đủ. Gần đây, tôi quyết định dành thời gian học cao hơn, đồng nghĩa với thu nhập của bản thân ít đi. Tôi chia sẻ với chồng, anh bảo: "Em lựa mà cân đối, không học cũng được, công việc vẫn tốt mà". Tôi vẫn quyết định học tiếp, thu nhập của tôi còn khoảng 25 triệu/tháng, thấy căng thẳng, nói với chồng có khi cho giúp việc ngh🅠ỉ, anh chịu khó dành thời gian làm việc nhà. Anh không đồng ý, nói sẽ vẫn thuê giúp việc và cố gắng nhiều hơn mà kết quả vẫn như thế. Chồng bảo bán đất đi là có tiền tiêu. Tôi thật sự rất buồn và thất vọng khi anh nói vậy.
Nói thêm về chồng, anh rất lười và mải chơi, không chơi bời đàn đúm nhưng mê điện tử và đọc truyện, nhiều hôm thức tới khuya để chơi điện tử trong phòng riêng. Thử hỏi như vậy anh lấy đâu thời gian nghiên cứu, học hỏi phát triển công việc? Trước đây mỗi lần mâu thuẫn tôi sẽ làm lành trước hoặc nhanh chóng quên giận dỗi nếu anh ấy nói chuyện lại. Giờ tôi thấy chán nản và có cảm giác dần thiếu tôn trọng anh. Anh quá ích kỷ, như một đứa trẻ không chịu lớn. Ngày trước, lúc mới cưới được một năm, tôi có tâm sự với anh bạn, anh ấy nói : "Em chỉ có chấp nhận thôi chứ không thay đổi được đâu", tôi khôngꦰ tin, giờ thì thấy anh bạn nói đúng.
Hôm nay, lúc ngồi ăn cơm, tôi nói đến chuyện chồng mải chơi, anh lại nổi cáu và bỏ vào phòng. Tôi nằm suy nghĩ mãi, có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này không🎐? Nếu sống cả đời với người đàn ông như vậy, tôi sẽ rất vất vả. Từ khi kết hôn, gần như ngày sinh nhật hay ngày lễ tôi cũng không có quà. Chồng bảo tôi có tiền, mua gì thì mua. Sau tôi góp ý, anh bảo muốn mua gì anh chở đi mua nhưng tôi tự trả tiền. Mọi thứ cảm giác dần nguội lạnh hết cả, tôi muốn khóc thật nhiều. Mong được chia sẻ.
Ngân
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.