Anh chỉ muốn đưa tôi một nửa lương để chăm lo gia đình, còn lại chi tiêu theo ý mình, tiền của tôi anh cũng không quan tâm. Giờ chưa lấy nhau nhưng anh cũng đưa tôi một số tiền hàng chi tiêu hàng tháng, thực tế tôi không tiêu gì cho bản thân mà góp l🦄ại mua đất đai, cũng vay thêm ngân hàng và trả hàng tháng.
Anh giữ nửa lương chắc để lúc nào cũng rủng rỉnh trong túi, cuối tuần hay đi ăn cùng bạn bè và anh thường là người trả tiền cho bạn. Anh 40 tuổi, tôi hơn 30, cần t꧃iết kiệm tiền để mua nhà, sau này chăm lo các con, đầu tư, vậy mà anh chỉ sợ không có tiền để tiêu thoải mái.
Quan điểm của tôi là giảm chi tiêu chưa hợp lý để gửi tiết kiệm, mua đất đai hoặc các hình thức đầu tư khác. Tôi không đòi hỏi sau khi kết hôn anh phải đưa hết tiền cho vợ, chỉ khuyên anh cố gắng chi tiêu trong 10 triệu đồng mỗi tháng 🐲(chí phí nhà ở và một bữa trưa đã được công ty chi trả ngoài lương), tiền còn lại anh làm sổ tiết kiệm sau này chúng tôi cần làm gì sẽ góp của cả hai lại. Anh cũng có thể đầu tư hoặc kinh doanh với bạn bè. Ở nhà tôi, bố thường đưa tiền cho mẹ giữ, vợ chồng anh trai hay chị gái tôi cũng vậy, ngay cả anh trai của anh cũng thế và dùng tiền để l𒐪àm việc lớn.
Tôi biết với nhiều người kinh doanh, việc họ giữ tiền để đầu tư, ngoại giao là hiển nhiên, tôi không có ý kiến gì. Hiện anh chỉ đi làm ở công ty, nhận lương hàng tháng, thích thoải mái trong chi tiêu. Trong khi chúng tôi gần như xác định phải tự lập từ đầu sau cưới với tuổi tác không còn trẻ so với bạn bè. Tôi không thể nào sống với người chồn🌱g nghĩ việc tiền anh làm ra thì có quyền được vui chơi, bạn bè, trong khi vợ con ở nhà thuê, vợ chồng vất vả mới kiếm được chút tiền. Tôi chán khi nghĩ đến cảnh sau này mình cứ lo tiết kiệm để đầu tư làm ăn, thậm chí trả tiền lãi vay, anh chỉ biết chi tiêu thoải mái, đãi bạn bè mỗi bữa mấy triệu đồng.
Với một số bạn nữ, chồng đưa tiền đủ chi tiêu gia đì🎃nh và lo cho con cái cơ bản là đủ, không quan tâm chuyện tiền bạc của chồng. Tôi chưa hề thấy rõ chí tiến thủ🍌 của anh mà tất cả chỉ là kế hoạch. Với tính toán của anh, chắc phải 10 năm nữa, khi anh 50 tuổi và tôi hơn 40 tuổi may ra mới đủ tiền mua nhà đất, mà cũng có khi không đủ. Tiền kiếm ra không thể chạy theo giá tăng của nhà đất ở các thành phố lớn. Nhiều người có thể nghĩ tôi tham vọng, đòi hỏi nhưng bản thân quan niệm đã là vợ chồng phải đồng cam cộng khổ, trừ khi người chồng phản bội. Với tôi, tiền bạc kiếm được cũng để lo cho gia đình, chăm lo bố mẹ hai bên, con cái sau này. Tôi không muốn kết hôn và sống cuộc sống mỗi người một hướng.
Thùy
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc