Sau trận thua 0-3 củ𒁏a Iran trước Nhật Bản ở bán kết Asian Cup, tôi thấy nhiều người tranh cãi về kết quả thua 0-1 của tuyển Việt Nam trước Nhật Bản là 👍thực lực hay may mắn. Cá nhân tôi, một người yêu tuyển Việt Nam xin chia sẻ chút nhận định về chủ đề trên.
𝔉Trước hết chúng ta phải chúc mừng tuyển Việt Nam đã có trận đấu hay nhất tại giải. Trận thắng Jordan cho chúng ta cảm xúc nhiều hơn nhưng trận thua Nhật Bản mới là màn trình diễn xuất sắc n🍬hất. Chúng ta có quyền tự hào và phải thêm yêu đội tuyển ở trận thua này bởi cả HLV Park Hang-seo và toàn đội đều đã thể hiện hết khả năng cao nhất của mình.
Nếu chúng ta lấy kết quả thua 0-1 trước Nhật Bản (trong khi Iran thua Nhật 0-3) để nói rằng bóng đá Việt Nam gần ngang bằng với Nhật, Hàn, Iran... là hoàn toàn sai lầm. Chúng ta còn đang cách họ một khoảng cách khá xa. Tất nhiên chúng ta cùng có niềm tin về một vị thế nganಞg ngửa này nhưng điều đó phải chờ tương lai, còn hiện tại chắc chắn là không.
Một trận đấu sẽ có thắng thua dựa trên kết quả nhưng kết quả không phản ánh đúng hoàn toàn sức mạnh hai bên. Chúng ta thua Nhật Bản 0-1 nhưng trong khi chúng 𓆏ta đá hết khả năng thì Nhật Bản mới chỉ chơi khoảng 60%. Hãy nhìn lại trận đấu để thấy rằng chúng ta có số pha dứt điểm không hề ít nhưng số pha dứt điểꦆm trong vòng 16m50 chỉ là ba và tất cả diễn ra trong hiệp 1.
Đầu tiên là tình huống xoay𓆉 người dứt điểm của Phan Văn Đức sau đường chuyền từ cánh phải. Sau đó là 2 pha dứt điểm liên tiếp bằng chân của Quang Hải. Cả 3 pha dứt điểm diễn ra trong 3 phút mất tập trung của hàng thủ Nhật Bản. Trong 3 pha dứt điểm này chỉ có duy nhất cú sút của Quang Hải là nguy hiểm, 2 pha còn lại có thể nói là vô hại.
>> Người hâm m𝔉ộ ♛sai lầm nếu nói Nhật Bản không đá hết sức với Việt Nam
Xét ở chiều ngược lại, số pha dứt điểm của Nhật Bản trong vòng 16m50 nhiều và rõ ràng hơn hẳn. Nếu không có sự x🃏uất sắc của Văn Lâm chúng ta đã thua đậm. Đó là sự khác biệt.
Nhìn về trận thua 0-3 của Iran trước Nhật Bản, Iran chỉ có duy nhất 1 tình huống dứt điểm trong vòng cấm của Nhật Bản bởi Sadar Azmoun. Còn lại tất cả chỉ là những pha dứt điểm tꦬừ ngoài vòng cấm. Điểm chung là xuất phát của tình huống này cũng từ một phút mất tập trung của thủ môn và hàng thủ Nhật Bản. Điều đó có nghĩa, nếu Nhật chơi tập trung hoàn toàn thì cả Việt Nam lẫn Iran thật sự khó có thể tiếp cận vòng cấm của họ.
Nhưng không phải vậy mꦆà chúng ta nói Iran kém hơn Việt Nam. Chúng ta đừng quên ở vòng loại đã thua Iran 0-2 trong một thế trận lép vế hoàn toàn. Nhật Bản hôm qua đã chơi đúng khả năng của họ, Iran cũng rất mạnh nhưng có lẽ họ thua ở chiến thuật, ở cách nhập cuộc.
Nhiều người lấy quan điểm rằng trong trận đấu loại trực tiếp, tất cả các đội đều phải đá hết sức và không hề chủ quan để cho rằng Việt Nam đá ngang ngửa. Đúng là Nhật Bản ở đây cũng▨ không hề chủ quan, nhưng vấn đề là họ tự tin và đánh giá đúng đối thủ. Họ biết họ là ai và Việt Nam là ai.
>> Tuyển Việt Nam đã chơi ngang ngửa với Nhật Bản
Trôi qua 20 phút hiệp một, cầu thủ chúng ta đã ướt hết áo, kết thúc trận đấu thì gần như đã bị vắt hết sức. Nhật Bản phải qua hơn nữa hiệp 2 mới lấm tấm mồ hôi. Đó là sự chủ động trên cơ hoàn toàn. Khi vào trận gặp Iran, họ lại mang bộ mặt hoàn toàn khác, phủ đầu dồn dập, áp sát tuyệt đối ngay cả trên phần sân Iran, triệt phá gần như hoàn toàn lối chơi kỹ thuật và làm chủ tuyến giữa. Đó là sự khác biệt về trình độ chiến th💃uật.
HLV Park Hang-seo xây dựng cho chúng ta lối chơi phù hợp nhất về con người. Nhưng để vươn tầm thật sự thì chúng ta còn phải tự nâng tầm cả hai yếu tố: cầu thủ và ꦰchiến thuật. Dù sao chúng ta cũng đã có giải đấu thành công, những trận thắng Yemen và Jordan đều là sức mạnh của tuyển Việt Nam.
Ta thừa nhận hiện tại còn cách xa Nhật Bản hay Iran nhưng chúng ta cùng nhìn thấy một tương lai tốt hơn cho bóng đá Việt Nam. It nhất là với nòng cốt lứa cầu thủ này trong 5-7 năm nữa. Bóng đá không nói trước 🎐điều gì và mọi so sánh đều sẽ khập khiễng trong từng khoảng thời gian nhất định.
Tôi tin khoảng cách trình độ bóng đá giữa ta với Nhật Bản, Iran sẽ rút ngắn dần theo♑ từng năm và một vị thế thật sự ngang tầm sẽ không còn xa. Tuy nhiên đó sẽ là một quá trình cần sự đoàn kết của tất cả người hâm mộ, sự nỗ lực của tất cả cầu thủ, HLV và quan trọng nhất là vai trò chủ đạo của VFF.
Chia sẻ bài viết của bạn tại đây.