Đọc bài viết "Hai lần vay mua nhà phải bán để trả nợ", tôi rất đồng cảm nỗi trăn trở "an cư lạc nghiệ🎀p" tác giả Anh Ngọc. Nhân đây, tôi cũng muốn chia sẻ về hành trình mua nhà của bản thân mình. Năm 2002, vợ chồng tôi lên Tây Nguyên lập nghiệp. Chồng làm việc trong một cơ quan nhà ꩲnước ở huyện, còn tôi làm tư nhân ở thị xã. Khi đó, vợ chồng tôi ở nhà thuê trong vòng sáu tháng.
Sau một thời gian ở trọ, chúng tôi quyết định mua một lô đất vùng ngoại ô, phù hợp túi tiền của mình. Nhiều người bảo chúng tôi "hai vợ chồng chưa con cái gì, sao không vay mượn mua nhà trung tâm". Nhưng tôi nghĩ rằng mua rồi ꦿlấy gì l🌟o cho con sau khi sinh?
Sau đó, tôi mượn thêm tiền của bạn bè, người thân, xây một căn nhà nhỏ, vừa đủ cho hai vợ chồng sinh sống. Chỉ một năm sau, tôi trả hết nợ xây nhà trước đó. Người thân ở quê lên thăm, thấy hoàn cảnh sống của vợ chồng tôi, đều khóc vì nhà tôi ở vùng xa xôi hẻo lánh, cả khu chỉ có bốn cái nhà nằm cách xa nhau.
>> 10 năm làm con nợ để mua nhà cấp bốn
Năm 2009, thị xã tôi ở được lên thành phố, khu tôi sống cũng được nhiều người biết đến hơn. Nă🃏m đó, tôi xin vào làm nhà nước. Cùng lúc, tôi vay trừ lương để mua lô đất đối diện nhà, rộng 10 mét ngang, với giá hơi cao so với thời điểm đó. Ai cũng bảo tôi bị điên vì khi đó khu vực này vẫn chỉ hơn 100 ngôi nhà mà thôi.
Sau ba năm, tôi trả hết nợ. Đến nay, vợ chồng tôi đã xây nhà để ở bên lô đất mới mua, còn nhà cũ cho thuê lại lấy tiền hàng tháng. Thời thế thay đổi, khu đất của tôi nay đã là "đất vàng", nhiều người giàu có cũng tranh🐟 nhau tới mua. Thành🐲 phố mở rộng nên khu tôi sống nay cũng trở thành trung tâm sầm uất.
Giờ đây, ai cũng nói vợ chồng tôi có cặp mắt nhìn xa. Nhưng thực chất, khi đó chúng tôi tôi chỉ tìm mua trong khả năng mình có, không dám bon chen mua ở trung tâm. Chia sẻ chút kinh nghiệm thành công của bản thân, tôi hy vọng sẽ tiếp thêm sự tự tin cho các bạn trẻ trong việc sớm tìm được nơi 💃"an cư lạc nghiệp".
Luong KT
>> Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.