Tôi từ nhỏ học giỏi, có công việc ổn nên ở quê nhiều nhà muốn gả con gái🐬 cho nhưng tôi đều từ chối. Tôi cũng là người biết nghĩ, nhiều lúc nghĩ hay tán đại mấy cô bé làm nhân viên ở shop quen, vì con gái trẻ nói thật ai chẳng thích. Thế nhưng tôi cũng biết đó chỉ đơn thuần là nhu cầu sinh lý nên không làm thế, muốn tìm người có điểm tương đồng. Bản thân 30 tuổi muốn có gia đình, muốn có con, khao khát hạnh phúc thì có gì là sai?
Về cô gái tôi mới quen, lúc đầu tôi nghĩ là có nhiều điểm tương đồng. Ví dụ khi tôi kể chuyện bạn gái cũ chê tôi không bằng bạn thân khác giới, cô gái mới quen nói là cô ấy không thích những mối quan kiểu bạn thân khác giới hay em gái, anh trai nuôi, muốn giàu thì cả hai người cùng cố gắng, còn không cố được thì sống đúng hoàn cảnh của mình cũng chẳng sao. Tôi thích thế vì sẽ không bị áp lực. Tôi nghĩ cô gái này giống mình nên mới tâm sự nhiều hơn, chia sẻ chuyện buồn. Tôi chia tay gần 2 năm rồi mà vẫn nghĩ chuyện cũ, không quên được, nghĩ đến gầy cả người. Tôi nghĩ nếu lấy ai cũng sẽ nói th💮ật với người đó.
Các bạn bảo tôi không khéo, đúng là lúc đầu tôi có nói về vấn đề🀅 tuổi tác, nhưng là nghĩ sao nói vậy. Còn sau khi về nhà tôi cũng nhắn tin rất hay, lại khen cô ấy rất nhiều. Cô ấy lại bảo tôi nghĩ sao thì nói vậyꦜ, không cần văn chương như thế làm gì. Có lẽ vấn đề là do tôi hơi vội vàng nên đã rủ cô ấy về thăm nhà, tôi nghĩ mình là người nghiêm túc nên mới muốn thế. Còn cô ấy lại cho rằng tôi quá vội vàng, có vẻ chưa thoát khỏi chuyện cũ. Do cô ấy chưa hiểu tôi mà lại không chịu dành thêm thời gian để tìm hiểu đã vội vàng bảo không hợp.
Một số bạn bảo tôi xem lại bản thân có khuyết điểm gì. Tôi cũng nhờ dì hỏi giúp, cô ấy bảo tôi tốt, chỉ là không hợp, rồi còn bảo cô ấy là người sống đơn giản và tôi suy nghĩ quá n🍸hiều nên khôngꦚ hợp. Tôi khá thất vọng, có lẽ vì sống nặng tình cảm mà tôi mới cô đơn.
Khải
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc