Tôi 29 tuổi, đang làm việc ꦍcho một tập đoàn nước ngoài vớiꦡ mức lương đủ cho một cuộc sống dư dả, không phải lo lắng. Tôi vừa trả góp xong một căn hộ trước thời hạn và đang tiếp tục trả góp một chiếc ôtô. Nếu lấy nhà, xe, lương bổng làm thước đo cho sự thành công ở tuổi 30 thì tôi tự tin mình có thể đáp ứng chuẩn mực.
Tôi là nam, còn độc thân, cha mẹ ở quê còn khoẻ mạnh tự lo cuộc sống được. Công việc ổn định, sếp vui 🌌vẻ, đồn🌺g nghiệp hòa đồng, tôi không có mâu thuẫn gì với họ và bạn bè.
Nhiều người nhận xét tôi là mẫu người hoạt bát, biết ăn nói và cư xử. Sự thật là mỗi ngày đếnܫ công ty hay mỗi💜 khi ra đường, tôi đều khoác lên chiếc mặt nạ vui cười lên mặt. Nhưng mỗi khi về nhà, lúc cánh cửa đóng sập lại là tôi trở về trạng thái lơ lửng, chán nản, thiếu động lực sống.
Trong khi một số bạn bè từ lúc học đại học nhận xét tôi là mẫu người trầm ngâm, hay suy tư. Từ nhỏ tôi đã đọc nhiều sách về nhân sinh, cuộc sống, một số bài giảng về cuộc sống, cuộc đời. Năm ngoái tôi có tham gia một c﷽huyến cắm trại trong rừng, sau 💎khi trở về tôi lại đánh mất động lực sống. Có phải tôi bị một chứng bệnh nào đó về tâm lý? Mong nhận được nhiều lời khuyên, xin cảm ơn các bạn.
>> Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.
Huy